Sau khi Túc Thương sửa lại số liệu trong trò chơi, trong đầu Dụ Ninh liền vang lên âm thanh quen thuộc của hệ thống: [Có muốn lập tức giao phó nhiệm vụ hay không?]
Cô thật sự cảm thấy cuộc đời mình càng sống càng giống như đi lùi, mà mỗi lần có cơ hội trả thù hắn, kết cục đều chỉ là — đột nhiên biến mất.
Dụ Ninh không vội lựa chọn giao phó. Cô nghiêng đầu nhìn Túc Thương, khóe môi khẽ nhếch, như cười như không: “Nếu một ngày nào đó em đột nhiên biến mất, anh sẽ thế nào?”
Túc Thương đang bận sửa dữ liệu trò chơi, định đưa cô về lại thế giới thực. Nghe cô hỏi, anh nghiêng đầu, hôn khẽ lên má cô: “Sao em lại biến mất được.”
“Vì sao lại không thể?”
Dụ Ninh như một đứa trẻ, cứ bám lấy một câu hỏi, dây dưa mãi không dứt: “Vì sao? Vì sao chứ?”
Túc Thương dừng tay lại, dang tay ôm trọn cô vào lòng, giọng trầm thấp vang bên tai cô: “Vì em sẽ không biến mất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play