Nếu trước đó cô còn mơ hồ chưa hiểu câu kia của hắn — “Không ngờ nàng lại biến mất dễ dàng đến vậy”, thì giờ phút này, cuối cùng cũng xem như đã hiểu tường tận.
Bọn họ hiện tại đang ở trong phủ họ Liễu, mà đại sảnh này, vị trí chủ vị ngồi đó là Liễu lão gia và Liễu phu nhân, bên cạnh là Liễu Y, còn có một chàng thanh niên có vài phần dung mạo tương tự với người Liễu gia.
Mà Bạch Hà thì đang quỳ trên mặt đất. Trên người cô ta chỉ mặc một bộ đồ trắng đã không rõ đã bao nhiêu ngày chưa được giặt giũ. Vải vóc nhăn nhúm, phủ đầy bụi bẩn, ngả vàng như màu đất, lại còn bốc ra mùi hôi khó ngửi.
Dụ Ninh đưa mắt nhìn về phía Liễu Y đang đứng bên cạnh Liễu phu nhân, khẽ nghiêng đầu hỏi: “Bọn họ không nhìn thấy chúng ta sao?”
Rõ ràng họ vừa mới xuất hiện, nhưng cả đại sảnh không ai tỏ vẻ ngạc nhiên, không ai ngoảnh đầu nhìn về phía họ. Dụ Ninh nhìn vài lượt liền hiểu: đây là thủ đoạn của Túc Thương.
Túc Thương gật đầu, giọng nói lười biếng lại ẩn chút tiếc nuối: “Chỉ có mười phút, lại còn phải dùng để xem mấy việc nhỏ nhặt này.”
Vừa nói dứt lời, hắn chẳng biết từ đâu lấy ra một chiếc sofa mềm mại, đặt xuống rồi vỗ vỗ thành ghế ý bảo Dụ Ninh ngồi lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play