Đến khi trời sẩm tối, cảm giác quen thuộc như sóng ngầm lặng lẽ kéo đến đánh úp lấy cô. Dụ Ninh khẽ hừ một tiếng khinh thường, không ngờ bản thân đã uống nhiều loại dược giải độc như thế, vậy mà vẫn trúng chiêu.
Lần này, khi Túc Thương bước vào nhà, đập vào mắt anh là hình ảnh một "bánh chưng" được quấn nghiêm chỉnh, từng lớp từng lớp áo choàng quấn quanh cô gái nhỏ co rúc trong góc giường. Khóe môi Túc Thương bất giác cong lên, cất giọng trêu ghẹo: "Tiểu thư, nàng không thấy nóng sao?"
Dụ Ninh lúc này cũng cảm thấy việc mình làm có phần ngốc nghếch. Nhưng vừa rồi trằn trọc mãi không ngủ được, cuối cùng vẫn cảm thấy mặc thêm vài lớp mới yên tâm, bằng không đến cả nhắm mắt cũng thấy bất an.
Túc Thương nhìn cô trợn tròn mắt, ánh mắt như muốn nói điều gì, tay khẽ xoay cây quạt giấy trắng muốt, nửa cười nửa thật: "Nếu tiểu thư muốn nói gì với tại hạ, vậy thì… cứ nháy mắt vài cái là được."
Dụ Ninh lập tức trừng mắt nhìn anh.
Thấy thế, Túc Thương khẽ bật cười, ánh mắt như trêu đùa, như thật như giả: "Tiểu thư đây là… có ý với tại hạ rồi sao?"
Dụ Ninh không ngờ chỉ một ánh mắt, một cái liếc cũng bị anh bẻ cong thành tình ý, thật sự là không thể chịu nổi. Nếu trước đây từng có kẻ nói với cô rằng chẳng ai là không bị hắn mê hoặc, e rằng không phải là nói chơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT