Trò chơi này còn ẩn giấu một quy tắc.
Chỉ cần trong nhóm những người bị tình nghi có người tự thú và tội danh được xác lập, trò chơi sẽ lập tức kết thúc. Khi ấy, cô không nhất thiết phải tìm ra hung thủ thật sự nữa.
Nói cách khác, nếu kẻ nhận tội không phải hung thủ thực sự, vòng chơi này của cô sẽ bị tính là thất bại. Cũng chính bởi lý do đó mà có thể hình dung được khi Dụ Ninh nghe tin Ôn Thanh muốn tự thú, tâm trạng cô đã hoảng loạn đến mức nào. Rõ ràng chỉ còn một bước nữa là chạm vào sự thật, vậy mà vì hành động thiếu suy nghĩ của Ôn Thanh, cô lại có nguy cơ để nhiệm vụ sụp đổ.
“Anh không thể vào đồn cảnh sát, cũng không được phép tự thú.”
“Là tôi đã giết Mộng Mộng, chuyện này nên do tôi gánh lấy, cũng nên là tôi kết thúc tất cả.” Giọng Ôn Thanh khẽ run lên ở cuối câu, như thể đang cố gắng gánh vác một áp lực vô hình, nặng nề đến mức cả lồng ngực cũng như thắt lại.
Dụ Ninh nheo mắt, ánh nhìn không còn sốt ruột như ban nãy, cô bình tĩnh hỏi: “Anh biết tôi là hung thủ sao?”
Không hiểu vì lý do gì, giọng nói của cô lại trở nên dịu dàng đến mức khiến người ta rùng mình, những lời lạnh lẽo lại như rót thẳng vào tai qua đầu dây điện thoại khiến toàn thân Ôn Thanh lạnh ngắt, gương mặt thoáng hiện nét bối rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play