Nếu nói vừa rồi Dụ Ninh vẫn còn chút hoài nghi người trước mặt có phải là “con thú đội lốt người” ở đời trước hay không, thì chỉ sau mấy câu dây dưa qua lại, cô hoàn toàn có thể xác định—người này, vẫn chính là gã cầm thú không sai vào đâu được.
Ngoài trừ Cố Tỉ Vực kia có bệnh thần kinh, e là chẳng còn ai hôn môi mà như dã thú cắn xé, hung hăng đến mức muốn nuốt cả đầu lưỡi cô vào bụng, lại còn ép cô nuốt cả nước miếng của hắn.
Miệng Dụ Ninh gần như bị ép đến nghẹt thở, đầu lưỡi tê rần, run rẩy, còn chưa kịp hoàn hồn thì người đối diện vẫn tiếp tục truyền nước miếng từ đầu lưỡi hắn sang miệng cô như đang… cho uống thuốc.
Cô không thể làm gì ngoài bị ép nuốt từng ngụm chất lỏng ấy xuống bụng, mà còn nuốt không xuể, từng dòng ướt át theo khóe môi hai người trượt xuống.
Cằm cô, cổ, rồi cả vùng ngực đều bị nước miếng làm ướt nhẹp. Chiếc áo mỏng manh cô đang mặc chẳng ngăn được bao nhiêu, chỉ trong chốc lát đã bị dính bết, lộ ra làn da mềm mại trắng nõn ẩn hiện dưới lớp vải.
Tiếng nước khi hai đầu lưỡi quấn quýt vang lên rõ ràng bên tai như một bản nhạc hỗn loạn, "chậc chậc chậc" không ngớt khiến đầu óc cô choáng váng, tứ chi như mất hết sức lực.
Không biết qua bao lâu, hắn rốt cuộc cũng chịu buông môi cô ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play