Trận xô xát giữa Trương Xuân Đào và Chu Khánh khiến cả Chu phủ đều bị kinh động. Chu mẫu từ trong phòng nghe được động tĩnh liền vội vã chạy ra, sắc mặt tái mét, cả người run lên vì giận, ánh mắt như tóe lửa, nhìn Trương Xuân Đào như thể muốn lột da: “Ngươi vậy mà dám ra tay với cả trượng phu mình?!”
Vì vừa mới đánh nhau, quần áo trên người Trương Xuân Đào có phần xộc xệch, búi tóc cũng rối tung, nhưng trong mắt cô ta lại ánh lên sự khoái trá khó tả, như thể bao năm uất hận vừa được rửa sạch. Đặc biệt là khi nhìn thấy bà mẹ chồng đã chèn ép mình bao năm mà không dám cãi nửa câu, giờ đang run rẩy không nói nên lời, nỗi hả hê trong lòng cô càng sâu.
Cô cười nhạt, giọng thản nhiên: “Đã từng vì hắn mà suýt bỏ mạng, ta còn có gì không dám nữa?”
Chu mẫu một thân áo gấm, cổ đeo vàng, tai đeo ngọc, nhưng cũng không che được khuôn mặt đang tức đến vặn vẹo:
“Ngươi không phải vẫn còn sống sờ sờ đứng đây sao?!”
Trương Xuân Đào cười khẽ: “Mẹ chồng tốt của ta, những năm qua con sống thế nào, bà thật sự không rõ ư?”
“Thế nào là sống không ra sống?!” – Chu mẫu từ sau khi Trương Xuân Đào sinh liên tiếp mấy đứa con gái, liền nhìn cô thế nào cũng không thuận mắt. Nay lại thấy cô dám bật lại, ngọn lửa trong lòng càng bốc cao. – “Chu gia nhà ta có bạc đãi ngươi ăn uống ngày nào? Giờ ngươi còn muốn chỉ trích cả nhà ta?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT