Bởi vì màn trời trong lần truyền phát trước đó bị “rơi mất” một kỳ, nên lần này, khoảng thời gian chờ đợi của mọi người ở các triều đại lịch sử cũng không tránh khỏi trở nên dài hơn đôi chút.
Mọi người vốn đã quen với nhịp điệu bảy ngày một lần chiếu sáng màn trời, giờ đây không còn đúng thời hạn nữa, trong lòng ai nấy đều mang theo cảm giác bất an mơ hồ, không rõ rốt cuộc là do ai khởi xướng, chỉ biết rằng cảm giác đó cứ lan ra, không dứt.
Cũng may, loại cảm giác thấp thỏm ấy cũng qua rất nhanh.
Lần này màn trời truyền ra một lượng tư liệu vô cùng đồ sộ. Rất nhiều thư tịch, văn hiến đều mang tính chuyên môn cao, muốn đọc hiểu đã cần tĩnh tâm, huống chi còn phải nghiền ngẫm, thực nghiệm từng điểm từng phần một cách kỹ lưỡng. Mà quá trình đó — vốn đã định trước là con đường dài đằng đẵng. Có người cần vài tháng, có người cần vài năm, cũng có người phải mất cả đời để nghiên cứu thông suốt.
“Thật ra ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, nhưng dạo gần đây không thấy màn trời, ta cứ thấy thiếu thiếu điều gì đó...”
“Ai, nói đúng đấy. Ta cũng có cảm giác tương tự.”
“Haiz, quen rồi thì cũng thành tự nhiên... Mà lỡ đâu một ngày nào đó, nó đột nhiên biến mất thật thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play