Do giao thông thời cổ lạc hậu, hành quân càng thêm chậm chạp, cho nên dù có thúc ngựa phi nhanh đem thánh chỉ và thư tín tới nơi thì cũng cần kha khá thời gian. Bởi vậy, Nhạc Phi bên này tạm thời vẫn chưa nhận được tin tức gì từ triều đình.
Màn trời đã nói trắng ra cả rồi: lùi chính là chết! Là rước họa cho dân chúng thành Biện Kinh, thậm chí có thể là chôn luôn cả giang sơn Đại Tống. Cho nên bất kể là vì lý do gì, đến nước này rồi, bước chân này đã không thể lùi lại được nữa.
Lương thảo… chính là nan đề cấp bách nhất của Nhạc gia quân lúc này.
Vấn đề này, Nhạc Phi đã sớm đau đầu. Thật ra, trong hàng tướng sĩ Nhạc gia quân cũng không phải không có ai nhìn ra. Chẳng qua mọi người đều âm thầm lo lắng, ai nấy đều giấu trong lòng, không ai dám thổ lộ.
Hai ngày đầu sau khi màn trời hiện lời, đám tướng sĩ đầu tiên là xúc động, xót xa cho Nhạc Phi một trận dài, khiến hắn nổi cả da gà. Sau đó, dưới sự ngăn cản của Nhạc Phi, bọn họ mới dần trấn tĩnh, bắt đầu đặt vấn đề lên bàn mà thảo luận công khai.
Lương thảo a…
“Chuyện này đâu thể tự nhiên mà có ra được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT