Dĩ nhiên, so với chuyện đó, ta cảm thấy căn bản nhất vẫn là phải phát triển khoa học kỹ thuật, nâng cao sức sản xuất. Nếu có thể dùng máy móc thay thế thủ công lao động, thì mới thật sự giải phóng được sức người, cứu rỗi biết bao dân phu cực nhọc. Nhưng mà, dưới cái học thuyết Nho gia tối thượng, kỹ thuật lại bị xem như kỳ dâm xảo kỹ thời cổ đại, điều này thì ta cũng không thể mong chờ quá nhiều.
Lưu Triệt trầm ngâm nói: “Này đã là màn trời lần thứ hai nhấn mạnh tầm quan trọng của kỹ thuật. Có vẻ đời sau thật sự coi trọng chuyện này.”
Kỳ thực “trục xuất bách gia, độc tôn học thuật Nho gia” kia chỉ là Lưu Triệt đặt ra một kế sách trị quốc cho dễ quản lý mà thôi. Điều đó không đồng nghĩa với việc hắn thật sự coi Nho gia là tối thượng, hay không chấp nhận tồn tại các tư tưởng khác. Trong lòng Lưu Triệt, học thuật Nho gia chỉ là một phần hắn biết dùng, còn những học thuyết khác như Mặc gia, Công Thâu gia hắn cũng rất thấu hiểu và chẳng ngại tận dụng.
Hai nhà Mặc gia, Công Thâu gia, Lưu Triệt hiểu rất rõ, bọn họ thực sự có năng lực xuất chúng, nhiều thứ trong cung cũng là do họ chế tạo ra, đẹp mắt vô cùng.
Lưu Triệt không cổ hủ, hắn thấu suốt một đạo lý: cái gọi là học thuật Nho gia, chỉ là công cụ để quân vương giáo hóa dân chúng, còn bản thân vua chúa thì không thể bị giáo hóa.
Quân vương hiểu rõ điều đó, tôn sùng học thuật trong triều đình thực chất là vì mục đích thống trị.
Nếu quân vương cũng hoàn toàn tin theo, thì có lẽ… cái ngai vàng kia cũng chẳng còn giá trị gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play