Người trong các triều đại, từ hoàng thân quốc thích cho đến thương nhân phú quý, ai ai cũng đỏ mắt tìm kiếm than đá. Nhưng thứ này, muốn tìm được thật sự chẳng dễ chút nào.
Màn trời tuy chiếu rõ được cách luyện lưu ly, chế tạo giấy, nhưng lại chưa từng hé môi nửa chữ về vị trí mỏ than, cũng không nói phải tìm kiểu gì. Than đá, vốn dĩ là thứ thường nằm vùi sâu dưới lòng đất hoặc ẩn trong núi rừng, trơ trọi lộ ra ngoài là rất hiếm. Hơn nữa, ngày thường đám quan lớn quyền quý hay nhà giàu có nào rảnh rỗi đến mức dấn thân vào núi sâu rừng thẳm để rong chơi? Huống chi than đá lại có màu đen sì, vừa bẩn vừa thô ráp, đụng tay vào là ai cũng chê dơ, thấy là né. Thế nên dù có ai vô tình trông thấy cũng chẳng để tâm, nhìn một cái rồi quên, kết quả là tin tức về nó ít ỏi vô cùng.
Bởi vậy, kẻ nào có thể nhận ra than đá, lại còn phát hiện nó có thể cháy, thì người ta chỉ biết tặc lưỡi cảm thán một câu: “Vận khí thật tốt!”
Những người may mắn đó, giờ đây đều như hóa điên, thi nhau vác than đá về nhà, chỉ sợ chậm một bước sẽ bị người khác phát hiện trước mà giành mất.
Dù sao thì đám quan lại cũng chẳng phải thể loại nhân từ gì, đến khi nha môn nhúng tay vào chiếm cứ mỏ than, bọn họ còn dám hó hé sao? Còn phần cho ai?
Vì đã quá thấu hiểu cái bản tính “mỡ đến miệng mèo” của đám làm quan, có không ít nhà quyền quý đã sớm sai người len lỏi khắp núi rừng dò la, nhưng cuối cùng vẫn không moi được lấy một tin.
Vì vậy, cho đến lần màn trời tiếp theo được mở ra, sự việc liên quan đến than đá vẫn chẳng tiến triển được bao nhiêu. Hoàng đế, quan phủ các nơi, thậm chí cả giới thương nhân đều thấp thỏm bất an. Họ vốn muốn chen chân vào giành một phần canh béo, nay lại chỉ đành trơ mắt nhìn, trong lòng nào vui vẻ gì cho cam. Ngay cả đám người hầu bên cạnh cũng rụt rè hơn hẳn, ai cũng sợ bị kéo vào làm “cá trong chậu”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT