Lý Thế Dân quả thực ngốc thật rồi.
Hắn quay đầu nhìn sang phía Lý Thừa Càn, sắc mặt chẳng còn chút máu, ánh mắt hỗn loạn như vừa bị thiên lôi giáng trúng giữa đỉnh đầu. Lý Thừa Càn lúc này thì chỉ im lặng, mím chặt môi, không nói nửa lời.
Một nỗi hoảng hốt dâng lên trong lòng Lý Thế Dân, như sóng lớn cuộn trào đánh thẳng vào lòng ngực. Lý Thừa Càn là đứa con hắn dốc tâm bồi dưỡng, là kỳ vọng nối nghiệp giang sơn, là người hắn định bụng sẽ giao cả Đại Đường cho trong tương lai. Thế nhưng hiện tại... màn trời vừa nói rõ, Thừa Càn cũng đang phải sống trong sự giáo dục hà khắc, điều ấy sẽ khiến một đứa trẻ dễ sinh ra lo âu, bất an, phản nghịch, thậm chí... là kết cục đáng sợ như màn trời vừa chiếu kia – tự sát.
Chỉ cần nghĩ đến thôi, Lý Thế Dân đã như có ai bóp nghẹt cổ, nghẹn ngào đến không thở nổi. Hắn run tay đưa ra, nghẹn giọng gọi: “Thừa Càn... lại đây.”
Lý Thừa Càn bước tới.
Lý Thế Dân nhìn con, sắc mặt phức tạp vô cùng, hỏi: “Trẫm... đối với con quá khắt khe, khiến con thấy không thoải mái sao?”
Lúc này, Thừa Càn tuy cũng cảm thấy áp lực không nhỏ, nhưng vẫn chưa bị chạm đến điểm bùng phát như Lý Thái, cảm xúc còn chưa vượt ngưỡng nên vẫn cố giữ bình tĩnh, đáp: “Phần lớn thời gian, nhi thần... vẫn thấy ổn ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play