Dưới ánh trời mờ nhạt, khi Lý Long Cơ còn đang bị một đòn nặng nề đánh thẳng vào lòng tin, lặng lẽ suy xét về bản thân, màn trời lại lần nữa buông xuống một đoạn mới – giảng đến thư viện thời Tống triều.
【Bởi vì Triệu Khuông Dận muốn dẹp yên thế lực cát cứ của Ngũ Đại Thập Quốc, nên trong nhiều năm liền ông liên tục phát binh chinh chiến. Mà chiến tranh kéo dài lại tiêu hao quốc khố quá mức, tài chính triều đình sa sút nhanh chóng, khó lòng tiếp tục duy trì chi tiêu cho hệ thống quan học. Vì tránh cho giáo dục đứt đoạn, triều đình buộc phải chuyển hướng cổ vũ dân gian mở lập thư viện. Triệu Khuông Dận thậm chí còn đích thân ban bố chỉ dụ rằng: “Không giết kẻ đọc sách, không giết người dâng tấu chương”, từ đó địa vị của văn nhân nhanh chóng được đẩy cao...】
Một số người từ Tống triều phía trước nghe ra hàm ý trong lời, liền xôn xao bàn tán: “Không phải là đang chứng thực lời màn trời từng nói sao? Triều Tống quả thật trọng văn mà khinh võ.”
“Không giết người đọc sách, vậy chẳng phải từ đó người đọc sách muốn nói gì thì nói?!” Lưu Triệt bật cười đầy khinh miệt, “Chỉ e một ngày kia, lũ thư sinh đó sẽ nổi loạn, lật cả trời!”
Không ít người nghe đến đây liền thấy bất an.
Đặc biệt là đám quân vương – họ cảm thấy quyền uy của mình đang bị đe dọa. Có những thứ nhất định phải được đặt vào khuôn khổ, bằng không người đọc sách ngồi đó thao thao bất tuyệt, mà triều đình lại không thể xử lý gì được, vậy chẳng phải là tự chuốc lấy rắc rối?
Đó với đế vương mà nói, thật sự là chuyện đòi mạng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play