Niệm Kiều nghe thấy hai chữ “Phó Lạp” còn chưa phản ứng lại được, y đưa mắt nhìn về phía cửa.
Phó Tình Minh đội mũ ngọc vận áo bào xanh thẫm, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, gã sai vặt đi theo sau dừng chân ở ngoài cửa, giảng đường bỗng chốc im phăng phắc.
Y và Kê Linh Ngọc vốn chẳng có mấy cảm giác tồn tại, Niệm Kiều nhìn chằm chằm về phía cửa, lòng cũng theo đó run lên, vốn dĩ còn có thể kéo dài vài ngày, không ngờ hôm nay lại gặp sớm hơn dự kiến.
Đúng là càng không muốn cái gì thì cái đó lại cứ đến.
Niệm Kiều mím chặt môi, y vô thức dời ánh mắt của mình đi, ngay khi y không nhìn nữa thì dường như Phó Tình Minh thoáng liếc qua phía này.
“Hôm nay Âu Dương tiên sinh có việc nên ta sẽ giảng thay.” Phó Tình Minh khẽ gật đầu, Thám Hoa lang thu lại vẻ sắc bén thường ngày khi tra án, thái độ hết sức ôn hòa: “Âu Dương tiên sinh đã dặn dò ta, hôm nay các điện hạ công tử ôn tập điển tịch, chớ quên bài văn tiên sinh đã giao, chiều nay ta thu, sau đó tiên sinh sẽ tự tay chấm.”
Niệm Kiều nghe vậy thì hiểu ngay, tức là để Phó Tình Minh giám sát các điện hạ công tử làm văn, y nhìn quanh một lượt, rất nhiều tờ giấy trắng bày trên bàn, chưa viết chữ nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT