Quả thực là ly kỳ hết sức.
Diệp Nam Huy nhìn bức họa treo trong từ đường trước mắt, nữ tử trong tranh có đến bảy tám phần giống nàng, chỉ là thần sắc càng thêm kiên nghị cứng cỏi.
“Đây là A tỷ của ta.” Viên Phong nhìn nữ tử trước mặt mà nhất thời vẫn chưa thể hoàn hồn, phải mất một lúc lâu mới lắp bắp mở miệng: “Cô nương với người ấy thật sự là… giống quá đỗi.”
Quả là giống. Diệp Nam Huy không phủ nhận, quay đầu nhìn nam tử trạc ngoài ba mươi trước mặt: “Ngươi chính là Viên Phong ở Giang Lâm thành?”
Vừa rồi trên đường theo hắn đến từ đường, Diệp Nam Huy để ý thấy từ biển hiệu, cửa sổ, cho đến hồ nước, giả sơn, chậu cảnh trong viện này, thỉnh thoảng đều hiện một chữ “Viên”.
Nhớ đến tấm thẻ gỗ mà Tạ Hoài để lại trước khi mất tích, Diệp Nam Huy liền dứt khoát hỏi thẳng.
Viên Phong nhìn chằm chằm gương mặt Diệp Nam Huy đến thất thần mấy nhịp, một lúc sau mới đáp mơ hồ: “Danh tự của tại hạ quả có chữ ‘Phong’.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT