Edit Ngọc Trúc
Bạch Tranh Tranh cất gậy đánh lửa, gọi Châu lại trông lửa, sau đó đào thêm một miệng bếp khác.
Mới đào được một nửa, hắn đã thấy đám Viên đi theo Thanh hái rau dại ngày càng nhiều, chất thành từng đống.
Cỏ non ven sông bị giẫm nát, bên dưới toàn là bùn đỏ bị lộ ra, mặt đất còn có thể thấy vài con giun đang gắng sức chui trở lại.
Bạch Tranh Tranh nói: “Thanh, nhiều vậy ăn không hết.”
Thanh không ngẩng đầu: “Ăn không hết thì phơi khô, để dành từ từ ăn. Lúc này rau là tươi nhất.”
“Cũng đúng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT