Edit Ngọc Trúc
Sông lớn đã đóng băng từ sớm, bên trên phủ một tầng tuyết dày.
Bờ sông vốn là mảnh đất ẩm ướt, trước khi tuyết rơi còn có không ít vịt hoang tụ tập ở đó. Nhưng giờ thì chỉ còn lại một màu trắng xóa.
Dưới lớp tuyết có nhiều nhánh cỏ – món mà Giác thú rất thích ăn. Lần trước bọn họ đã thấy Giác thú lảng vảng quanh chỗ này.
Nhưng lần này điều tra dọc đường tới đây, đừng nói là Giác thú, đến cả một con vật còn sống cũng chẳng thấy.
Tuyết phủ bằng phẳng như được ai đó quét lên, không có lấy một dấu vết.
“Giác thú thường đi lẻ, lần trước gặp được là do may mắn thôi, làm gì có chuyện lần nào ra cũng thấy.” Năm rụt tay vào trong tay áo, mái tóc rối che khuất nửa mặt, khoác bộ áo da thú dày cui, trông như một kẻ lưu lạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT