Từ trước đến nay, mỗi lần xuất kiếm, Tôn Phi Lượng đều cảm thấy thanh kiếm trong tay như có điều gì chưa hoàn thiện. Mặc dù kiếm pháp đã khắc sâu vào tâm trí, nhưng từng chiêu từng thức thi triển ra vẫn khiến hắn cảm thấy còn chỗ để nâng cao.
Hắn biết đây là một cửa ải, nếu có thể lĩnh ngộ thấu đáo, kiếm pháp nhất định sẽ tiến thêm một bước. Tôn Phi Lượng vốn tưởng mình còn phải chờ rất lâu mới có thể bước vào ngưỡng cửa bí ẩn đó. Nhưng ngay khoảnh khắc này khi kiếm vừa rời tay, dù trong lòng hắn không có một ý niệm nào rõ ràng, cảm giác phát kiếm lại khiến lòng hắn như bốc cháy.
Ý niệm nâng cao kiếm pháp trong lòng hắn... hoàn toàn biến mất!
Chỉ là một kiếm tùy ý xuất ra, vậy mà Tôn Phi Lượng có thể khẳng định: kiếm này đã hoàn toàn trở thành kiếm của chính hắn.
Trên con đường kiếm đạo, tuy kiếm ý là trọng yếu, nhưng người sinh ra kiếm ý phải do tâm sinh kiếm. Nếu lòng sáng rõ, thông suốt kiếm đạo, dù không hiểu kiếm ý hay chiêu thức, kiếm xuất ra vẫn có thể liên miên bất tuyệt. Như nước không hình, kiếm theo tâm mà biến, tâm không sơ hở, kiếm thế cũng sẽ vô khe hở.
Khuynh Thành vốn không phải người hay giảng giải dài dòng, mỗi một câu chỉ điểm của nàng, Tôn Phi Lượng đều ghi nhớ trong lòng. Giờ khắc này kiếm vừa xuất ra, lời nàng từng nói vang vọng trong đầu hắn. Những điều trước đây hắn không hiểu, giờ phút này… hắn hoàn toàn hiểu được.
Bộ pháp dưới chân như ẩn như hiện, thân pháp linh hoạt như bươm bướm giữa trời đất, thân ảnh Tôn Phi Lượng phiêu hốt như mộng ảo. Cho dù là kiếm ý hay sát khí cũng không thể khóa chặt lấy thân ảnh ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT