Rời khỏi Du Châu, đoàn người đi theo hướng bắc. Đoạn đường này không còn nhẹ nhàng thoải mái như lúc từ Giang Châu đến Du Châu nữa. Không khí dần trở nên khô hanh, trên quan đạo thỉnh thoảng xuất hiện cảnh tượng bão cát mịt mù.
Trời vẫn nắng, nhưng ánh nắng chẳng khiến người ta thấy ấm áp chút nào. Ở Giang Châu, hoa đào đã nở rộ, còn giờ đây, cỏ cây hoa lá như mới chỉ vừa tỉnh dậy sau mùa đông.
Nguyệt Xuất Vân vẫn điềm nhiên đánh xe ngựa. Bên trong xe, Khuynh Thành đang chỉ điểm võ công cho ba người còn lại. Nguyệt Xuất Vân bật cười nhẹ, đưa tay cầm lấy hồ lô rượu bên cạnh, nhưng làm hắn thất vọng là hồ lô đã rỗng từ lúc nào không hay. Hắn đành gượng gạo đặt lại hồ lô vào chỗ cũ, rồi quay đầu nhìn về phía trong xe.
“Vân nhi, xem giùm xem trong hồ lô còn rượu không?”
Khuynh Thành đang nói thì bị ngắt lời. Lúc này Khúc Vân cầm một hồ lô khác lên, giơ cao lắc lắc trong không trung rồi nhún vai:
“Nguyệt gia, cái này cũng hết sạch rồi.”
“Vậy còn lương khô?” Nguyệt Xuất Vân hỏi tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play