Việc Khuynh Thành tiến vào Bách Lý trang dĩ nhiên không thoát được tai mắt của Ly Bách Ngữ, nhưng Nguyệt Xuất Vân cũng chẳng buồn để tâm. Cho dù Ly Bách Ngữ có sinh nghi thì cũng vô căn cứ, mà nghi thì đã sao?
Theo kế hoạch ban đầu, Nguyệt Xuất Vân nghĩ rằng từ đây hắn có thể cùng sư phụ yên ổn tung hoành giang hồ, ân ái ngập trời, cho thiên hạ ăn no “cẩu lương”. Nào ngờ mới nghỉ ngơi được một ngày, hắn đã đen mặt khi thấy một kẻ không nên xuất hiện lại thản nhiên đứng ngay trước mắt mình.
Một thân cà sa xám tro bạc màu, phe phẩy cây quạt giấy, hồ lô rượu đong đưa phía sau lưng, vừa đi vừa hát. Thoạt nhìn không rõ nên gọi là kỳ lạ hay buồn cười. Nguyệt Xuất Vân vốn chẳng muốn gặp vị hòa thượng dở hơi này, nhưng ai ngờ đối phương vừa thấy mặt đã ngửa cổ ca vang.
Sáng sớm hôm đó, toàn bộ người giang hồ trong Bách Lý trang đều được “thưởng thức” chất giọng độc nhất vô nhị:
“Tiểu hòa thượng xuống núi hóa duyên, lão hòa thượng căn dặn kỹ càng, lỡ đâu hóa thành yêu ma, thật đấy, không đùa đâu…”
Nguyệt Xuất Vân nghe mà trong lòng như có trăm thần thú chạy loạn.
“Ta tưởng ngươi bị người ta chặn đánh giữa đường rồi chứ,” hắn buông một câu ngắt ngang bài hát kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT