Đao Vô Ngân nói có lý. Nguyệt Xuất Vân tự biết trạng thái bản thân lúc này không ổn, tử đạo bất ngờ phát tác khiến hắn trở tay không kịp.
Không phải ai tiến vào đạo cảnh cũng chịu ảnh hưởng từ đạo của mình, nhưng với Nguyệt Xuất Vân thì khác. Tử đạo, vốn là con đường một đi không trở lại. Đao đạo, kiếm đạo tuy cũng mang sát ý, song chỉ cần giữ được lòng không sát, ảnh hưởng cũng chỉ thoáng qua. Còn tử đạo, đã nhập đạo là một mực hướng tới cái chết.
Vì lẽ đó, giang hồ có không ít người có cơ duyên tu luyện tử đạo lại chủ động từ bỏ. Không ai muốn khi công thành danh toại lại biến thành ma đầu bị người người tru diệt. Nguyệt Xuất Vân vẫn chưa hoàn toàn làm chủ được tử đạo, một khi bị ảnh hưởng thì hậu quả khôn lường. Vậy nên trở về Giương Châu tĩnh tu là lựa chọn sáng suốt. Dù sao chuyện ở đây đã có Đao Vô Ngân cùng các huynh đệ lo liệu.
Về tới Liễu Gia Thôn, nơi này đã được một nhóm sơn tặc dưới trướng Lục Nguy Phòng giúp tái thiết. Trong vài ngày, phế tích biến mất, thay vào đó là mấy dãy nhà tranh mới dựng, tạm thời đủ chỗ cho người già trẻ nhỏ trú ngụ.
Đêm đã khuya. Nguyệt Xuất Vân không tiếp tục lên đường mà chọn một nơi yên tĩnh ngồi đả tọa, định sáng sớm sẽ rời đi. Nhưng chưa yên ổn được bao lâu, tiếng bước chân dồn dập vang lên giữa đêm tĩnh mịch, khiến hắn không thể không mở mắt.
Người tới đều mặc hắc y, mang kiếm dài, trán buộc dải lụa đỏ. Chỉ khoảng mười người, nhưng sát khí tỏa ra lại khiến người khác phải dè chừng. Người dẫn đầu, Nguyệt Xuất Vân chưa từng gặp. Nhìn sang Đao Vô Ngân cũng thấy hắn lộ vẻ suy tư, rõ ràng không phải hạng người thường gặp trong giang hồ.
Người nọ tuổi chừng hai mươi, ăn mặc gọn gàng, hắc sam ngoài, lam y trong. Kiếm trong tay như tan vào bóng đêm, khí thế lạnh lùng khiến ngay cả Nguyệt Xuất Vân cũng phải nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT