Lục Nguy Phòng quả nhiên không lỡ hẹn, chưa đến nửa ngày đã trở lại. Đến khi mọi người ăn tối xong, liền thấy y dẫn theo một đám sơn tặc thất linh bát lạc đến trước thôn Liễu gia, phía sau còn có không ít xe ngựa chở theo lương thảo, thậm chí cả rương vàng bạc châu báu.
Lần này, y triệt để quét sạch ổ sơn tặc. Kẻ phản kháng đều bị tống vào huyện nha, lưu lại chỉ tổ phí cơm.
Mấy ngày qua, trời âm u không dứt, nay rốt cuộc mây đen cũng tán đi đôi chút. Đoàn người Nguyệt Xuất Vân ít nhiều cũng được an ủi, nạn dân no bụng có chỗ nghỉ ngơi, Kim Tiền bang thì giám sát việc dọn dẹp phế tích. Mặt trời chiều buông xuống nhuộm đỏ cả chân trời, mang theo một tia ấm áp hiếm hoi.
Chỉ là không ai ngờ, đến tận lúc dùng xong cơm tối, vị Huyện lệnh kia vẫn còn ngây ngẩn, ánh mắt như kẻ mộng du.
Năm vị Địa bảng đỉnh phong! Loại trận thế này, đến cả các đại nhân vật của châu phủ nha môn còn chưa từng thấy qua, huống hồ lại trẻ tuổi như vậy.
Người trong đoàn thấy thế thì cười thầm, nhưng trong nụ cười cũng lộ ra thiện ý. Một vị Huyện lệnh yêu dân như con, nay lại có vẻ mặt "ngây thơ" như thế, cũng khiến người ta thêm vài phần cảm tình.
May là sau đó Huyện lệnh cũng dần tỉnh lại, thỉnh thoảng chỉ lẩm bẩm cảm thán, rồi cứ vậy cùng mọi người ngồi xuống thảo luận. Dù gì phá án không phải sở trường của Nguyệt Xuất Vân và đồng bạn, chi bằng giao cho người chuyên nghiệp, biết đâu lại tìm ra manh mối mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT