Tết năm nay, Nguyệt Xuất Vân sống vô cùng an ổn. Không ai đến gây chuyện, cũng chẳng có việc gì đáng bận tâm. Việc “thị tẩm” mỗi ngày thực chất chỉ là ăn uống nghỉ ngơi, đến mức sau năm mới, hắn có cảm giác như mình đã tăng vài cân.
Sau ba tháng triều đình ban chiếu, Triệu Cao chính thức trở thành Tri phủ Giang Châu được Thanh Bình Vương trọng dụng. Nguyệt Xuất Vân khi nghe tin chỉ khẽ cười, trong lòng ngầm hiểu: năm xưa Thanh Bình Vương từng là kẻ dửng dưng mọi chuyện, nay rõ ràng đã không ngồi yên được nữa.
Ngoại tộc xâm lấn, triều đình chiến chinh liên miên, quốc khố cạn kiệt. Nếu Thanh Bình Vương không khởi dã tâm mới thật kỳ lạ. Xưa nay hoàng gia vẫn nhiều tranh đoạt, có bao nhiêu kẻ chịu an phận làm một đời nhàn vương?
Vừa suy nghĩ, Nguyệt Xuất Vân đã đoán ra phần nào ý đồ của Thanh Bình Vương. Một khi hắn đã gây dựng thế lực riêng, hẳn trong triều đã chẳng còn ai đủ sức áp chế. So với thế lực trong triều, điều Thanh Bình Vương thiếu chính là giang hồ. Mà Nguyệt Xuất Vân lại đưa Lâm Như Hải – người của Đạo Hương Thôn – đến cho hắn, nếu hắn thật sự thu phục được Lâm Như Hải, chẳng khác nào nắm lấy cả thôn.
Đạo Hương Thôn, nơi quy ẩn của không biết bao nhiêu cao thủ. Chỉ riêng một mình Kiếm Quân xuất thân từ nơi đó cũng đã đủ khiến người người thèm khát.
Nghĩ đến đây, Nguyệt Xuất Vân dần phát hiện, tình hình hiện tại của Lạc Hà vương triều rất giống với đoạn lịch sử đã qua trong ký ức hắn: ngoại tộc xâm phạm, nội loạn liên miên, hoàng đế không được lòng dân… Rất có thể, thiên hạ sắp sửa lại một lần nữa rơi vào loạn thế.
Giang hồ ân oán, triều đại đổi thay, mọi thứ sẽ trộn lẫn vào nhau. Đến khi ấy, cao thủ Thiên bảng sẽ lần lượt xuất thế, cho đến khi màn cục hạ xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT