Ba ngày sau, bên ngoài Vu Chúc Điện ở Nam Cương.
Trời âm u, không phải kiểu thời tiết đẹp, nhưng lại cực kỳ thích hợp để ẩn nấp.
Nguyệt Xuất Vân và Lạc Thanh Hoàn đã ẩn mình trong khu rừng gần đó gần một canh giờ. Kể từ khi Đại vu sư lén lút tiến vào Vu Chúc Điện đến giờ cũng vừa tròn một canh giờ. Dù biết rõ ông ta đang dấn thân vào chỗ chết, nhưng họ cũng không thể ra mặt giúp đỡ được gì.
Dẫu sao thì đây cũng là một phần trong kế hoạch. Việc Đại vu sư “tặng đầu” cũng đã nằm trong tính toán, hơn nữa với võ công của ông ấy, cho dù là đi chịu chết cũng không thể chết dễ dàng tại Vu Chúc Điện được.
Lạc Thanh Hoàn có phần sốt ruột, bứt một cọng cỏ xanh trong tay, quay đầu lại nhìn thì thấy Nguyệt Xuất Vân vẫn đang chăm chú quan sát cổng chính của Vu Chúc Điện.
Trên giang hồ, mỗi môn phái đều có kiến trúc đặc trưng riêng. Vu Chúc Điện là đại phái số một của Nam Cương, kiến trúc tự nhiên cũng khác biệt với Trung Nguyên. Người ta thường nói Vu Chúc Điện mang nét thần bí, quả không sai. Từ phong cách xây dựng cho đến cách mà toàn bộ môn phái ẩn mình giữa rừng rậm, có thể thấy được điều đó. Có thể dung hòa hoàn toàn với thiên nhiên thế này, tuyệt đối không phải chuyện dễ.
"Đại vu sư đã vào được bao lâu rồi?" Nguyệt Xuất Vân bỗng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play