Lạc Thanh Hoàn đương nhiên lưu lại ăn cơm. Bữa cơm này xem như thù lao mà Nguyệt Xuất Vân trả cho hắn, một khi ăn rồi, cũng đồng nghĩa chính thức ra tay giúp đỡ.
Tuy không biết Nguyệt Xuất Vân muốn làm gì, nhưng chỉ cần y cũng phải nhờ người hỗ trợ, đủ để chứng minh chuyện này tuyệt đối không đơn giản.
Trong lúc ăn, Lạc Thanh Hoàn một lời cũng không nói, chỉ lặng lẽ quan sát hai người phụ nữ tưởng chừng bình thường đang ngồi trước mặt. Có lẽ đến cả chính Nguyệt Xuất Vân cũng không nhận ra, khi Khúc Vân cười rạng rỡ bên mâm cơm, khoé miệng hắn cũng khẽ cong lên theo. Một người có thể khiến nữ tử từng giết người không chớp mắt như Nguyệt Xuất Vân nở nụ cười yên bình, thật sự không dễ dàng.
Một khúc sáo nhẹ nhàng tiễn Khúc Vân vào giấc mộng êm đềm. Lạc Thanh Hoàn lặng lẽ quan sát hết thảy, trong lòng hiểu rõ Nguyệt Xuất Vân có những chuyện không muốn để Khúc Vân biết. Những chuyện ấy rất có thể liên quan đến nàng, nhưng nhìn vào biểu hiện của Nguyệt Xuất Vân thì chắc chắn không phải điều tốt lành. Quan trọng hơn, những việc đó dường như cũng có liên hệ nhất định với việc Lạc Thanh Hoàn lưu lại lần này.
Trại vốn dĩ đã rất an toàn, huống chi nay bên cạnh Khúc Vân còn có Linh Xà dẫn, người dưới Đạo cảnh trong giang hồ chưa chắc thoát được độc xà, vì thế Nguyệt Xuất Vân càng thêm yên tâm.
"Đi thôi."
Nguyệt Xuất Vân đưa tay dừng lại thoáng chốc trên cổ tay Khúc Vân, trong mắt lướt qua chút phức tạp, sau đó đứng dậy cùng Lạc Thanh Hoàn đi đến nhà Đại Vu sư. Y còn có nhiều điều muốn hỏi lão, nếu không phải vì Khúc Vân, cho dù chuyện này liên lụy đến bao nhiêu đại sư, y cũng chưa chắc ra tay nhúng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play