Đường Hoàn vừa thấy Thái tử điện hạ, trong đầu liền không hiểu sao lại nhớ tới một con uyên ương lông trắng mà trước kia cậu từng nuôi , một bé mèo High Land mắt trắng, lớn lên thì đẹp khỏi bàn, tính tình cũng dễ thương, gọi là Đà Đà, ôi thôi, biết nũng nịu cực kỳ.
Thái tử điện hạ thu lại vẻ ngạc nhiên, đứng dậy, lễ phép hỏi: "Ta nên gọi là tiểu biểu thúc, hay là gọi một tiếng sư mẫu đây?"
Nhìn người đối diện tuổi tác chẳng lệch mình là bao, Thái tử điện hạ vừa cười vừa hỏi, mà lúc gọi cũng hơi líu lưỡi vì ngượng.
"Sư mẫu?" Thái độ của người kia rõ ràng là coi cậu là bậc trên, Đường Hoàn nhìn sang Tông Hách đầy nghi ngờ, hai người rốt cuộc là có quan hệ kiểu gì vậy?
Vừa rồi vẻ thất thần của Thái tử khi nhìn thấy Đường Hoàn, Tông Hách đều để ý tới hết. Càng khiến hắn khó chịu hơn là khi thấy Đường Hoàn và Thái tử ngồi chung một khung hình, trong lòng hắn liền thấy nghẹn không chịu được. Nhưng mà không thể cứ giấu Đường Hoàn mãi không cho gặp người ta, Tông Hách hơi dỗi nói: "Gọi là tiểu thúc thúc đi, ta đâu có dạy học sinh như ngươi, đánh giặc còn phải dạy thêm một buổi!"
Đường Hoàn âm thầm nghĩ, thân phận của cậu cũng ghê gớm thiệt chứ, ngay cả Thái tử cũng phải gọi mình là thúc. Sau này Thái tử làm vua, cậu chẳng phải là có cháu làm Hoàng đế rồi sao?
Tông Hách liếc chỗ ngồi bên cạnh mình, ra hiệu cho Đường Hoàn tới ngồi xuống. Nhất định phải ngồi bên cạnh hắn, khí thế chiếm hữu ngút trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play