Phi thuyền di chuyển trong vũ trụ suốt một đêm và đã đến được đích. Lúc Tô Diệp Mộ vệ sinh cá nhân xong bước ra khỏi phòng, Tiểu Nam và Nhị Hào đang ghé vào cửa sổ trầm trồ kinh ngạc. Tô Diệp Mộ bước tới, cũng sững sờ. Đẹp quá.
Trong tầm mắt toàn là cây ăn quả, một rừng hoa đủ màu tím đỏ đang khoe sắc rực rỡ. Gió thổi qua, những cánh hoa hồng phấn bị cuốn lên, bay lượn giữa không trung, đẹp không sao tả xiết.
Phi thuyền đã từ từ hạ xuống, đáp trên một khoảng đất trống.
Tô Diệp Mộ và mọi người vừa xuống phi thuyền thì có ba người đi tới đón, gồm hai thanh niên và một ông lão. Lưng ông lão hơi còng, người gầy gò, khuôn mặt hằn sâu dấu vết của năm tháng, nhưng ánh mắt lại lóe lên tia sắc bén, khi nhìn bạn chằm chằm cứ như thể nhìn thấu tận tâm can.
Hắc Lão Đại kéo Tô Diệp Mộ lên phía trước: “Ông Ba Đức, đây là Tô Diệp Mộ mà tôi đã nhắc với ông.”
Tô Diệp Mộ mỉm cười với ông lão: “Chào ông ạ!”
Ông Ba Đức khẽ nheo mắt, đánh giá Tô Diệp Mộ từ trên xuống dưới một lượt rồi gật đầu: “Ừ! Đi thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play