Hiện tại còn lại hơn ba trăm người, chia làm sáu hàng. Tô Diệp Mộ và Mạch Điền ở hai hàng cuối cùng. Nhân lúc phía trước đang kiểm tra, Mạch Điền lại nảy ra ý định dúi rau cho Tô Diệp Mộ.
“Tiểu Diệp Tử, cầm lấy đi!”
“Cảm ơn, không cần đâu. À mà, lục sắc tố là gì vậy?”
Tô Diệp Mộ thắc mắc, nhìn dáng vẻ của họ, có lẽ lục sắc tố ở đây không phải là thứ giống như cậu biết ở thế kỷ hai mươi mốt.
“Người của hiệp hội không thông báo cho cậu à?” Mạch Điền thấy vẻ mặt ngơ ngác của Tô Diệp Mộ, rồi lại nhìn đĩa thịt của cậu, nuốt nước bọt: “Nhìn cậu thế này là biết chưa được thông báo rồi. Hồi đó, nhân loại…”
Mạch Điền vừa nuốt nước bọt ừng ực vừa giải thích cho Tô Diệp Mộ về lục sắc tố. Nói xong, cậu ta khát khô cả họng.
Sau khi Mạch Điền nói xong, Tô Diệp Mộ ngẫm nghĩ, quả nhiên không giống với lục sắc tố thời hiện đại. Lục sắc tố thời hiện đại là hợp chất hữu cơ màu xanh, còn lục sắc tố ở đây là năng lượng. Loại trước có thể chiết xuất, loại sau thì không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT