Tuy Tô Diệp Mộ đã đồng ý sẽ đi thi lấy chứng chỉ đầu bếp, nhưng đó cũng là chuyện của sau này. Sau khi nguyên liệu được giao đến, cậu bắt đầu chuẩn bị.
Trần Lão cười tủm tỉm xắn tay áo, lững thững theo sau Tô Diệp Mộ vào bếp.
“Cà rốt? Củ mài? Đây là cái gì?” Trần Lão cầm một miếng vỏ quả trông không mấy đẹp mắt, nhăn nhúm lại, đưa lên mũi ngửi nhẹ: “Đây là vỏ quýt à?”
“Vâng, là vỏ quýt được phơi khô, gọi là Trần bì.” Sau khi lấy hết những thứ cần dùng ra, Tô Diệp Mộ nói với Trần Lão: “Cháu sắp phát trực tiếp, ông không phiền chứ ạ?”
“Ha ha, không phiền, không phiền, ta ở đây phụ giúp sẽ không làm ảnh hưởng đến cháu đâu!”
“Sẽ không ạ, chỉ là…”
“Gì cơ?”
“Ông đứng gần anh cháu quá rồi đấy.” Tô Tiểu Nam lấy một chiếc ghế ngồi ngay cửa bếp, mắt dán chặt vào Trần Lão không rời.
Trần Lão cười khan hai tiếng, lùi lại hai bước, tay sờ chỗ này, mó chỗ kia, miệng thì cười ha hả nhưng trán lại vã mồ hôi lạnh. Cô bé này sao lại mang trái tim của một bà mẹ thế không biết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT