Tô Diệp Mộ bị Hạ Vân Đình kéo đi, bước chân có chút vội vã. Cậu đang định hỏi Hạ Vân Đình làm gì, lời còn chưa kịp thốt ra đã cảm thấy lòng bàn tay đang được hắn nắm hơi ẩm ướt. Tô Diệp Mộ nghiêng đầu nhìn, là mồ hôi?
Nhìn tấm lưng rõ ràng đang cứng đờ của Hạ Vân Đình, trong lòng cậu dấy lên nghi hoặc. Ánh mắt chuyển sang khuôn mặt hắn, chỉ thấy hắn đang mím chặt môi, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm túc. Pháo hoa rực rỡ vẫn đang bung nở trên không trung, chiếu lên khuôn mặt Hạ Vân Đình lúc sáng lúc tối, gương mặt cương nghị thoáng vẻ căng thẳng. Tô Diệp Mộ cảm thấy hơi khó hiểu, tim vô thức đập nhanh hơn, dường như cảm nhận được điều gì đó từ bầu không khí lãng mạn này.
*/Chú thích: Một từ Hán Việt có nghĩa là tươi đẹp, mềm mại, thường dùng để miêu tả phong cảnh hoặc không khí lãng mạn./*
Hạ Vân Đình đưa Tô Diệp Mộ lên thẳng phi thuyền. Sau hành trình khoảng nửa tiếng, phi thuyền hạ cánh xuống một quảng trường. Hạ Vân Đình nắm tay Tô Diệp Mộ đi về phía một tấm bia đá cổ ở quảng trường. Trên đó khắc tên tất cả những quân nhân đã hy sinh kể từ khi Đế Quốc thành lập, trong đó có cả tên của Hạ Tướng Quân. Tấm bia cao sừng sững vươn tới tận mây xanh, ngoài vẻ trang nghiêm, còn mang thêm một nét bi tráng.
Tô Diệp Mộ đứng trước tấm bia, ký ức đã lâu không xuất hiện bỗng nhiên thức tỉnh.
“Tô Tô, đợi ta.”
“Tô Tô, ta về rồi đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT