Gia đình ba con vật này ăn kêu rau ráu. Vì đều là động vật ăn cỏ nên khi ăn, nước dãi rất dễ chảy xuống, may mà trước ngực còn đeo yếm.
Hạ Vân Đình xẻ con lợn nguyên con trước mặt Tô Diệp Mộ ra, chọn phần thịt mềm nhất ở đùi cắt ra, sau đó lại thái thành từng miếng nhỏ, đặt vào đĩa của Tô Diệp Mộ.
Tô Diệp Mộ trông có vẻ bối rối, Hạ Vân Đình lập tức hiểu cậu đang nghĩ gì. Hắn học theo những nô lệ khác, quỳ xuống bên chân Tô Diệp Mộ, nắm lấy bàn tay cậu đang đặt trên đầu gối, viết từng nét: Yên tâm, tôi đã tra rồi, động vật họ ăn khác với động vật họ dùng làm cơ thể.
Cơ thể động vật của họ thường là loại hoang dã, dường như cơ thể nguyên thủy nhất càng có lợi cho tinh thần lực của họ. Còn những con vật họ ăn hầu hết đều được nuôi nhốt, đây cũng là lý do tại sao họ không nhân bản con người mà nhất quyết phải chiếm hữu cơ thể nguyên bản.
Những lời này của Hạ Vân Đình khiến Tô Diệp Mộ thở phào nhẹ nhõm. Cậu cầm dao nĩa lên, cắn một miếng nhỏ, mày nhíu lại, thịt vừa dai vừa khô, lại còn nhạt thếch. Cậu ăn thêm một miếng nữa thì lại thấy mặn. Nhưng có muối cũng khiến khẩu vị của Tô Diệp Mộ khá hơn nhiều.
Thấy Tô Diệp Mộ ăn nhiều, Hạ Vân Đình mới yên tâm, cố gắng chọn những phần ngon nhất cho cậu, nhìn cậu ăn từng chút một, trong lòng dâng lên cảm giác thành tựu.
Tô Diệp Mộ ăn nhiều, nhưng đối với gia đình động vật này, cái kiểu nhai từng miếng nhỏ của cậu thật sự quá ít ỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT