Trong đêm khuya tĩnh lặng, Hạ Vân Đình gối hai tay sau gáy, lắng nghe tiếng côn trùng rả rích, cân nhắc xem ngày mai nên tiếp tục sửa Không Dực, hay là dùng linh kiện của Không Dực để chế tạo máy phát tín hiệu. Cái trước tốn nhiều thời gian, khả năng không sửa được cũng lớn, mà dù có sửa được cũng phải tìm năng lượng. Cái sau thì tỷ lệ chế tạo máy phát tín hiệu thành công cao hơn, nhưng tín hiệu phát ra cũng có nguy cơ bị địch chặn thu lớn hơn.
"Không biết Tô Tô đã biết tin mình mất tích chưa."
Hạ Vân Đình nhìn lên bầu trời đầy sao lấp lánh, càng lúc càng nhớ Tô Diệp Mộ. Lúc này, trên trời đột nhiên xuất hiện một vệt sáng. Phản ứng đầu tiên của Hạ Vân Đình là thiên thạch, nhưng khi vệt sáng đó ngày càng gần, ánh sáng chói mắt ấy hoàn toàn không phải thứ mà thiên thạch có thể phát ra.
Hạ Vân Đình ngồi dậy, nhìn nó từ từ hạ xuống từ bầu trời, ngày càng gần. Bên trong khối sáng khổng lồ dường như có thứ gì đó, nhưng không thể nhìn rõ là gì.
"Gào!"
Thú dữ trong rừng đột nhiên náo động, liên tục gầm rú. Hạ Vân Đình dán chặt mắt vào khối sáng, theo bản năng đặt ngang con dao quân dụng dài ba thước trước người, vào tư thế phòng bị. Khối sáng tiến gần đến khu rừng, từ từ chìm vào tán lá rậm rạp, rồi ánh sáng biến mất.
Thú dữ trong rừng ngừng gầm rú, chỉ còn lại tiếng côn trùng kêu. Cơ bắp căng cứng của Hạ Vân Đình thả lỏng, hắn lại nằm xuống đống cỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT