Hạ Vân Đình ra chiến trường, ngàn lời muốn nói nhưng Tô Diệp Mộ cũng không biết nên nói gì, chỉ thấy lòng nặng trĩu. Cậu chưa từng trải qua chiến tranh, nhưng những cuộc chiến của Hoa Quốc hàng trăm năm trước, cậu đã đọc trong sách sử từ nhỏ, sự tàn khốc của nó khó mà tưởng tượng nổi.
Tô Diệp Mộ không biết nói gì, chỉ có thể đứng nhìn Hạ Vân Đình không chớp mắt.
Đôi mắt trong veo, sạch sẽ chứa đầy lo lắng. Hạ Vân Đình đưa tay xoa đầu Tô Diệp Mộ, những sợi tóc mềm mại lướt qua kẽ tay khiến lòng hắn mềm nhũn: Lần xuất chinh này trở về, dù thế nào đi nữa, hắn cũng sẽ tỏ tình với Tô Tô. Chỉ là trận chiến này, không biết khi nào mới có thể quay về.
“Nguyên soái,” viên phó quan đành phải cắt ngang ánh mắt của hai người, đợi Nguyên soái buông Tô Trưởng Quan ra mới hạ giọng nói: “Tộc Trùng đã áp sát biên giới rồi ạ.”
Nhanh vậy sao? Mới hôm qua chúng vừa chiếm đóng hoàn toàn Đế Quốc Nỗ Tư Lạp, vậy mà không nghỉ ngơi chỉnh đốn, đã tấn công thẳng vào Đế Quốc.
Hạ Vân Đình chỉnh lại mũ quân phục, lùi lại một bước, đôi mắt đen sâu thẳm chứa đựng tình cảm không hề che giấu: “Tô Tô, tôi đi đây.”
“Tôi, tôi đợi anh về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT