Không khí trong Ngọc Quỳnh uyển đè nén đến mức khiến người ta khó thở.
Chu quý phi tức đến ngực phập phồng không ngừng, nàng ta không dám quay đầu nhìn sắc mặt của Tư Nghiên Hằng, chỉ tay mắng cung nhân:
“Bổn cung bảo các ngươi trông chừng người, các ngươi gọi đây là trông chừng sao?”
Lỗ Đức Thắng quỳ rạp trên mặt đất, lấy tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán, ông ta muốn khóc mà không có nước mắt: “Hồi nương nương, nô tài thấy hắn cứ cúi đầu mãi, tưởng rằng hắn sợ hãi, nô tài cũng không ngờ hắn sẽ tự vẫn a!”
Không sai, tên nô tài đụng vào nghi trượng của Cẩn Tần đã cắn lưỡi tự sát ngay dưới sự canh gác của mọi người.
Mà cung nhân canh giữ lại hoàn toàn không phát hiện ra điều gì bất thường.
Lỗ Đức Thắng thầm chửi tên nô tài kia đến tận tổ tông, chết hay không chết thì cũng phải sống lết mà qua ngày, bọn họ những nô tài thấp hèn này, cũng như cỏ dại liều mạng để sống, Lỗ Đức Thắng thật sự không nghĩ tới lại có kẻ không muốn sống nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT