Trong Thái Hòa điện, trên đài có nghệ nhân gảy đàn ca hát, Chử Thanh Oản lại thỉnh thoảng quay đầu nhìn ra ngoài.
Sao Lộng Thu còn chưa quay lại?
Tụng Hạ an ủi nàng: “Có lẽ có chuyện gì đó làm chậm trễ, chủ tử đừng lo lắng.”
Nói là như thế, nhưng Tụng Hạ cũng không khỏi lo sợ bất an, Lộng Thu là đi lấy dù cho chủ tử, làm sao có việc gì khiến nàng ấy chậm trễ cho được?
Tư Nghiên Hằng ngồi ở vị trí cao, hai bên là Thái hậu và Chu quý phi, buổi trưa hôm nay là gia yến, đều là hoàng thân quốc thích, người vui vẻ nhất trong hậu cung không ai khác ngoài Cố mỹ nhân, nàng ta nâng chén rượu kính về phía vị trí của Trưởng công chúa, cười đến nheo cả mắt.
Trưởng công chúa có phần bất đắc dĩ lắc đầu, tỉ mỉ đánh giá nàng ta một lượt, thấy tâm trạng nàng ta không sa sút chút nào, lúc này mới yên tâm.
Chử Thanh Oản liếc Cố mỹ nhân một cái, trong lòng có chút ngưỡng mộ, vào hoàng cung, tựa như bị một rãnh sâu ngăn cách với người thân, muốn gặp lại người nhà, cần được thánh ân mới có thể.
Rất ít người có thể như Cố mỹ nhân thường xuyên được gặp thân nhân.
Vị trí của Chử Thanh Oản cách Tư Nghiên Hằng không gần, nhưng Tư Nghiên Hằng chỉ cần nghiêng đầu là có thể nhìn thấy nàng, tự nhiên thu hết dáng vẻ tâm trí lơ đãng của nàng vào mắt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play