Đã đi hơn một tháng, khi trở lại trang viên, nơi ấy vẫn yên tĩnh sinh động như trước. Tin nàng đến đây giải sầu đã được truyền tới từ sớm, Chử phu nhân còn đặc biệt sai người đến quét dọn một lượt, sợ nàng ở không được thoải mái.
Khi Lộng Thu đặt đồ đạc xuống, vẫn còn đang cười thầm: “Phu nhân nói, nếu cô nương cảm thấy phiền chán, có thể mời gánh hát từ Lê viên đến dựng đài biểu diễn.”
Chử Thanh Oản vốn thích xem hát, cũng vì thế mà phu nhân mới đặc biệt dặn dò một phen.
Việc ly hôn với Tạ gia vẫn còn dây dưa, lại thêm việc phải dọn hết toàn bộ hồi môn trở về, Chử Thanh Oản tính kỹ, ít nhất cũng phải mất một tháng mới xong.
Tạ gia không chịu hòa ly ư?
Chử Thanh Oản lơ đễnh cụp mắt xuống, phụ thân cùng huynh trưởng của nàng tự nhiên sẽ có cách khiến Tạ gia gật đầu.
Hôm nay nàng mặc một bộ váy gấm màu lam nhạt đơn giản, búi tóc chỉ cài một cây trâm ngọc, không còn vẻ rực rỡ như thường ngày, lại thêm phần thanh nhã. Nàng khẽ lắc đầu nói với Lộng Thu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT