Tiến đến trước phòng nhỏ, An Cẩm Thư kêu Hồng Lý đi gõ cửa, nhưng Hồng Lý còn chưa kịp bước tới thì cánh cửa đã tự động mở ra từ bên trong.
Người bên trong vừa nhìn thấy An Cẩm Thư, đôi mắt liền sáng bừng, nhanh chóng bước ra, thẳng tắp quỳ rạp xuống trước chân nàng.
An Cẩm Thư nào ngờ đối phương mỗi lần gặp mặt đều phải dành cho nàng “đại lễ” như thế này, chân bất giác lùi lại một bước, đôi mắt vẫn đang đánh giá người trước mặt.
Lúc này Ôn Hành không có đôi mắt lạnh lùng, tàn độc như nàng từng thấy trong ký ức. Ánh mắt hắn còn lộ rõ vẻ thiện lương. So với vẻ mặt tà tứ lạnh nhạt của Cố Khanh Thần, hắn lại nghiêng về nét cương nghị, mạnh mẽ hơn. Mày rậm mắt to, dáng người thon gọn. Mái tóc đen nhánh được hắn buộc lệch lạc, xiêu vẹo, trông đến buồn cười, nhìn là biết trước kia hắn chưa từng vấn tóc bao giờ.
Một thân y phục vải thô màu trắng sạch sẽ như tường mới, mặt mày ôn hòa, đôi mắt chính trực nhìn thẳng vào nàng.
An Cẩm Thư bị ánh mắt hắn nhìn có chút không tự nhiên, quay đầu ho nhẹ hai tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT