Thiếu nữ từng câu từng chữ trong trẻo sáng ngời, đôi mắt hạnh như nước, tràn đầy chân thành.
An Cẩm Thư biết rõ lời hứa của Cố Khanh Thần khó có được đến nhường nào, nàng hứa điều ước này chính là để cầu một lá bùa hộ mệnh cho nàng và An gia. Tuy nàng không đặt hy vọng vào hắn, cũng không mong hắn có thể vứt bỏ thù hận mà buông tha An gia, nhưng có lời hứa này dù sao vẫn tốt hơn là không có.
Cố Khanh Thần tuyệt nhiên không nghĩ tới điều ước của nàng thế mà lại đơn giản như vậy, câu nào cũng không rời hắn, câu nào cũng có hắn.
Cố Khanh Thần rất muốn từ trong mắt hoặc trên mặt đối phương nhìn ra chút manh mối có mục đích riêng, nhưng đối phương dường như nói những lời thật lòng không pha lẫn nửa phần giả dối.
"Người thân nhất?"
An Cẩm Thư cuống quýt giải thích: "Chính là người nhà thân cận nhất, bất luận hỉ tang gả cưới, bần cùng phú quý, sinh lão bệnh tử, cả hai đều không rời không bỏ, kiểu người nhà ấy."
Nàng nói như vậy đối phương hẳn là hiểu rồi chứ? Trong lòng An Cẩm Thư thấp thỏm, cân nhắc nàng có nên nói rõ hơn một chút không, để tránh đối phương hiểu lầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT