Nhưng An Cẩm Thư nghe xong lại nhíu mày. Cố Khanh Thần là người như thế nào không ai rõ hơn nàng. Hành vi thô lỗ ư?
Nàng đánh giá thiếu niên trước mặt mấy lần, hồi tưởng lại đủ mọi chuyện khi đối phương ở chung với hắn, một người mà đến khi chia tay cũng phải chắp tay thi lễ bái biệt thì có thể nào lại có hành vi thô lỗ với tỷ tỷ trên danh nghĩa của mình sao?
Huống hồ An Cẩm Thư hoàn toàn không thể nào liên hệ hai chữ "thô lỗ" với Cố Khanh Thần. Bạn thử nghĩ xem, khi bạn biết người này tương lai sẽ đạt được thành tựu gì, biết rõ thân phận của đối phương còn tôn quý hơn tất cả mọi người, đột nhiên có người nói hắn thô lỗ, cái cảm giác đó, giống như uống hoàng liên mà nuốt không trôi, khó chịu vô cùng.
An Cẩm Thư nhíu mày, An Niệm cũng giống như thấy quỷ vậy.
Ngay cả Thư Trúc cũng trừng lớn đôi mắt sợ hãi nhìn về phía Cố Khanh Thần, lắp bắp nói: "Tiểu, tiểu, tiểu thư, hắn, hắn không phải người câm."
An Niệm dù thế nào cũng không nghĩ tới đối phương thế mà lại có thể nói, nàng nhớ lại ngày ấy nàng mắng đối phương là người câm khi đối phương nhìn nàng, ánh mắt đó rõ ràng không phải sợ hãi, mà là đang xem thường nàng.
Móng tay nàng siết chặt, tiếp đó nàng quay người hung hăng cho Thư Trúc một cái tát, tiếng tát thanh thúy còn lớn hơn cả tiếng gió gào thét trong rừng mai, Thư Trúc trực tiếp bị nàng ta đánh ngã xuống đất không dậy nổi, mặt sưng to lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT