Trương Tài ôm quyền cung kính nói: “Thiếu gia, nô tài đã răn dạy Trương Bảo, cũng bảo hắn ở phía sau rèn giũa tính tình tử tế. Nô tài xin thay đệ đệ vụng về nhà mình cảm tạ ơn không phạt của thiếu gia.”
“Ngươi không trách ta sao? Hậu viện không thể so với phía trước này, làm đều là những việc mệt nhất và bẩn nhất, ăn uống cũng kém xa ngàn dặm, Trương Bảo chắc chắn sẽ chịu nhiều khổ cực.”
Trương Tài mỉm cười lắc đầu: “Đứa em vụng về nhà ta từ nhỏ đã được ta bảo vệ quá tốt, nghĩ sao nói vậy, không có tâm cơ. Tính tình hắn nếu đặt ở thế gia bình thường, nhất định sớm đã bị chủ nhân ghét bỏ, đánh gãy chân ném ra cửa rồi. Chỉ có thiếu gia thiện tâm, nguyện ý cho hắn cơ hội sửa đổi, nô tài đều hiểu rõ, thiếu gia là vì tốt cho hắn.”
“Ngươi đúng là biết nịnh hót.”
Cố Khanh Thần nhìn hắn bật cười, ngữ khí mang theo vài phần trêu chọc.
Trương Tài liên tục lắc đầu: “Nô tài không có nịnh hót, nô tài từng câu từng chữ đều thật lòng.”
“Ngọc không mài không sáng, người cũng vậy. Ngươi dạy dỗ hắn tử tế, nếu không về sau người bị liên lụy chính là ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play