“Ngồi, ngồi, ngồi.” An Cẩm Nhiên ở trong quân lâu ngày, không quá coi trọng lễ nghi phiền phức. Ngày thường trước mặt người khác giả bộ thì cũng thôi, giờ đây ở bên người nhà tất nhiên là lộ nguyên hình, chẳng thèm giả bộ nữa.
Chỉ thấy hắn hất vạt áo, dang hai chân ngồi xuống, một tay chống đùi một tay cầm chung trà rót nước. Cái chung trà được hắn nâng cao, nước đổ vào ly phát ra tiếng “bùm bùm”, không những vậy còn bắn tung tóe khắp nơi, bắn lên bàn một mảng hỗn độn.
Nhưng hắn lại chẳng chút để tâm, ly trà đầy rồi thì trực tiếp đẩy đến trước mặt Cố Khanh Thần, tiếp đó lại tự rót cho mình một ly rồi ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Cố Khanh Thần nhìn cảnh này vẫn không có phản ứng gì lớn. Chàng ngồi đối diện An Cẩm Nhiên, cúi đầu nhìn chén trà, không động đến.
“Em trai tựa hồ không chút ngạc nhiên khi ta hành động như vậy?” An Cẩm Nhiên lại rót một chén nước kề sát miệng.
Cố Khanh Thần cười nói: “Đại ca lẽ nào đã quên, ở biên ải khi đệ cái gì cũng đã từng thấy qua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play