Từ vừa rồi Cố Khanh Thần đã cảm giác có ánh mắt đang đánh giá mình. Hắn vẫn chưa để bụng, nhưng theo sự đánh giá càng lúc càng không kiêng nể của đối phương, hắn cuối cùng cũng ngẩng mắt cảnh cáo nhìn về phía đối phương.
Hắn không hề vì thân phận của đối phương mà khách khí. Trong đôi mắt đen sâu không thấy đáy, ngoài sự cảnh cáo ra thì chỉ còn sự thiếu kiên nhẫn, phảng phất như chỉ cần đối phương nhìn hắn thêm một cái, hắn ngay lập tức sẽ khoét mắt đối phương.
Cát thị đang đánh giá rất hăng say, nào ngờ đôi đồng tử đen kia lại va chạm với ánh mắt nàng. Ý vị cảnh cáo trong mắt rất đậm, lộ ra ý lạnh băng, nơi nào sẽ là một thiếu niên nên có được chứ.
Cát thị không dám nhìn nữa, hoảng loạn quay mặt đi. Trong lòng như trống đánh thùng thùng, chỉ trong chớp mắt, lưng nàng đã ướt đẫm mồ hôi. Nàng từ nhỏ sinh ra trong gia đình quý tộc, thấy nhiều quan to hiển quý, người có thân phận tôn quý hơn người này đếm không xuể, nhưng không một ai có thể khiến nàng có cảm giác tim đập nhanh như vậy, chỉ một ánh mắt liền có thể khiến nàng cảm thấy toàn thân rùng mình.
Người này tuổi tuy nhỏ, nhưng lại là người khiến phụ tử An gia kinh hồn táng đảm nhất. Nghe nói người này là nghĩa tử được An Như Hạc nhận nuôi ở biên ải. Người này nhìn vậy cũng tuyệt không phải vật trong ao, vì sao chuyện tốt đều khiến An gia gặp được chứ?
“Cha, cha, cứu con, cha!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play