Sát khí của An Như Hạc há là một tiểu đồng hèn mọn có thể chịu đựng được? Tiểu đồng kia dưới sự xung kích của sát khí An Như Hạc, toàn thân không ngừng run rẩy, mồ hôi lạnh sớm đã thấm đẫm y phục, run rẩy mãi nửa ngày không nói nên lời một chữ nào.
An Như Hạc ghét hắn vướng bận, ánh mắt lạnh lẽo không muốn chờ hắn đáp lời, một roi đánh vào lưng ngựa, chỉ thấy Bạch Phong hí vang thảm thiết, tiếp theo liền như một mũi kiếm lao vút vào trong lâm viên.
Phía sau, chiếc xe ngựa kim cẩm phồn hoa mây khói theo sát, sau đó là mấy trăm tướng sĩ mênh mông cuồn cuộn ào vào, thế trận to lớn, không thể chống đỡ.
Xe ngựa rất nhanh đã đến trước cửa chủ viện Ngô Tê Các, còn chưa dừng hẳn, Khúc thị đã vội vàng vén rèm, nhìn phu quân nhà mình trên lưng ngựa vội vàng hỏi: “Yên Yên? Yên Yên ở đâu?”
An Như Hạc xoay người xuống ngựa, nhanh chóng tiến lên đỡ lấy nàng, sợ nàng sốt ruột ngã. Đợi Khúc thị đứng vững, lúc này mới nhìn quanh bốn phía, vẫn chưa thấy bóng dáng An Cẩm Thư, bốn phía tĩnh mịch không một bóng người.
Lông mày hắn cau chặt, đôi mắt sâu thẳm u ám không thấy đáy. Đợi hắn định gọi thân binh đi tìm người thì một đám người lại từ trong Ngô Tê Các đi ra.
“Phụ thân.” Người đến không ai khác, chính là Cố Khanh Thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT