Thanh Ca phản ứng lại đây, đây là phương pháp khích tướng của đối phương, không nói thêm gì nữa, nhưng thần sắc nàng đã không còn vẻ thong dong ban đầu, ẩn ẩn có chút buông lỏng.
Nàng biết cứ thế này không phải là cách. Quả như lời đối phương nói, dù cho nàng hiện tại có vũ khí, cũng không làm gì được đối phương. Tay chân nàng hiện tại, ngoài sức lực để đi đường đứng dậy, căn bản không có năng lực giết người. Phương pháp duy nhất nàng có thể rời khỏi đây chỉ có làm theo lời đối phương, khai báo tất cả.
Nhưng thân phận của nàng định là không thể bại lộ, bại lộ là chết, không nói cũng là chết. Nếu đều là chết, nàng sao không giết kẻ trước mắt rồi chết chứ.
"Ta chỉ có thể nói cho ngươi, ta đến An gia tuyệt không phải vì tâm sinh ác ý. Ta bị thương, trốn vào An gia là bất đắc dĩ." Nói đến đây, Thanh Ca dừng lại một chút, ánh mắt dừng trên mặt An Cẩm Nhiên, nghiêm túc nói: "Không có ai dám tìm người trong Đô Hộ phủ."
Lời này thật giả lẫn lộn, An Cẩm Nhiên, người từng thẩm vấn vô số thám tử ở biên ải, sao có thể không nghe hiểu.
Hắn có thể đoán được thân phận đối phương đặc thù, có lẽ nói ra thân phận thật sự cũng là chết, cho nên đối phương cố tình giấu giếm. Đối phương có phải thật sự vì tránh né kẻ địch hay không, hắn không thể hiểu hết, nhưng câu "Đến An gia tuyệt không phải vì tâm sinh ác ý" hắn có thể từ ngữ khí đối phương nghe ra ba phần thành ý.
Hắn đứng dậy, từ phía sau lấy ra một cái bọc, ném lên giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT