An Cẩm Thư ngẩng đầu cười lạnh, đồ Cố Khanh Thần nhà ngươi, nói dối mà mặt còn không đỏ, quả nhiên là người làm hoàng đế, da mặt thật dày.
“Sư phụ chỉ là chỉ điểm bến mê, chủ yếu vẫn là đệ đệ thiên tư thông minh. Con xem đoạn liên từ này của đệ đệ thật sự là nước chảy mây trôi, cương nhu hòa hợp, quả là hiếm thấy trên đời!”
Nàng mông ngựa đều sắp chụp đến trời rồi. Cố Khanh Thần làm sao không biết nàng cố ý làm vậy chứ, hắn cười nhạt, đặt bút xuống ngước mắt: “Tỷ tỷ khen quá lời.”
“Làm sao mà khen quá lời chứ, ta thật lòng thật dạ đấy. Không tin đệ đệ đem bức tranh chữ này tặng cho ta, ta treo lên, mỗi ngày ba nén hương bái lấy kỳ thành ý.” An Cẩm Thư vừa nói liền định lấy bức tranh chữ đó.
Cố Khanh Thần nắm lấy cổ tay nàng, giữa lúc hắn cúi mặt đã che giấu ánh mắt quỷ dị khi hai người chạm tay nhau.
“Mực chưa khô, nếu tỷ tỷ thật lòng thích, đợi mực khô ta sẽ tự mình mang đến cho tỷ tỷ.”
“À, thế, thế thì cũng đúng.” An Cẩm Thư có chút hoảng loạn rút tay mình về, tiếp đó vội vàng chỉ vào bọc tiền đã lấy về nói: “Ta đã lấy về hết bạc tháng của đệ đệ rồi, đệ đệ đến lúc đó đếm thử xem có đủ số không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT