Nàng lại biện giải cho mẫu thân mình: “Mẫu thân nàng quản lý cả Đô Hộ Phủ to lớn này, việc lớn việc nhỏ đều phải qua tay nàng, tất sẽ có điều sơ suất. Đệ đệ chớ nên trách tội mẫu thân, mẫu thân biết được việc này sau cũng rất tự trách, còn dặn ta nói lời xin lỗi với đệ đệ đó.”
An Cẩm Thư nói xong liền tinh tế quan sát thần sắc Cố Khanh Thần, sợ hắn lộ ra ý cười chế giễu, nếu là như vậy thì chứng tỏ đối phương từ tận đáy lòng chưa từng tha thứ hành động của Khúc thị, cái gọi là không thèm để ý đều chỉ là lời nói suông mà thôi.
Nhưng may mắn Cố Khanh Thần sau khi nghe xong chỉ cười nhạt, vẻ mặt đạm nhiên, không nhìn ra hỉ nộ nhưng ít nhất không có vẻ mặt lo lắng của nàng.
“Chuyện nhỏ hèn mọn thôi, ta lại làm sao đặt vào lòng. Không nói chỉ là cảm thấy không có gì đáng nói. Nếu tỷ tỷ cảm thấy việc này có ảnh hưởng đến tình cảm tỷ đệ hai người chúng ta, vậy về sau ta nhất định không dối gạt tỷ tỷ.”
Cũng không biết là ảo giác của An Cẩm Thư hay sao, nàng tổng cảm thấy Cố Khanh Thần khi nói “tình cảm tỷ đệ hai người” năm chữ có cố ý nhấn mạnh một chút. Đáng tiếc hắn nói quá nhanh, An Cẩm Thư vẫn chưa phân biệt ra được, nhìn biểu cảm của hắn cũng không nhìn ra manh mối, nàng chỉ có thể an ủi mình là nàng nghe nhầm.
“Đệ đệ không so đo là tốt rồi. Ta bây giờ liền đi hậu viện tìm Thôi quản sự đây, đệ đệ ở đây chờ ta, chờ ta lĩnh bạc tháng của đệ đệ rồi sẽ đến tìm đệ đệ.” An Cẩm Thư tuyên bố rồi đi ra ngoài.
“Tỷ tỷ.” Cố Khanh Thần lại gọi nàng lại: “Một chút bạc tháng thôi, tỷ tỷ chớ có nổi giận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play