Bọn họ chẳng qua chỉ ở trong cung một tháng mà thôi, tam tỷ đã trưởng thành hơn không ít, xem ra trong cung thật sự không phải là nơi tốt đẹp gì, có thể làm mai một bản tính ban đầu của con người.
Ngu Ninh cúi đầu, trừng mắt cảnh cáo Ngu Tiểu Bảo, sau đó từ từ buông tay ra.
“Trong cung nhiều người, tai vách mạch rừng, Ngu Tiểu Bảo, con ăn nói cẩn thận chút đi.”
Ngu Tiểu Bảo thoát khỏi bàn tay đang bịt miệng mình của mẹ, vội vàng nói: “Dì út nhất định sẽ không ở lại trong cung, dì út về nhà, con ở lại trong cung là được, con thích nơi này!”
“Tiểu Bảo thích đồ ăn ở đây chứ gì.” Tạ Doanh Xuân cười vui vẻ, nỗi buồn bực trong lòng cũng vơi đi nhiều.
Trẻ con ngây thơ, Tiểu Bảo đặc biệt thích cơm canh trong cung, nói vậy cũng là bình thường.
Ngu Ninh thở phào, lén liếc Ngu Tiểu Bảo một cái, coi như con bé còn có mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT