“Anh nghe con trai anh nói chuyện đi, mở miệng ra là đứa con hoang. Nó xưng hô với Hàm Hàm như thế nào? Có ra dáng một người anh hay không? Đây là giáo dục của Quý gia đó sao? Lại còn muốn tôi sắp xếp công việc trong Đường gia cho nó, với nhân phẩm thế này anh nghĩ tôi có tin tưởng giao việc cho nó hay không? Hả?”
“Bố.”
Quý Thanh Sơn nhanh chóng nhận lỗi của mình: “Thời gian gần đây con hơi bận với công việc trên công ty…” Ý của ông ta muốn đổ lỗi cho Đường Dư, rằng Quý Tư Ngạn cũng là con trai của bà, dạy con cũng là một phần trách nhiệm của Đường Dư.
Đường Dư coi như không biết gì, bà cũng không có ý định nhận lỗi cùng ông ta.
Mấy năm nay, Đường Dư còn không muốn nhìn thấy Quý Tư Ngạn chứ đừng nói quan tâm dạy dỗ.
“Những năm vừa qua tôi bận quan tâm chăm sóc tới Hàm Hàm, Tư Ngạn cũng chỉ thích đi theo ông. Tôi có muốn quan tâm cũng chỉ có thể quan tâm tới cơm nước, quần áo hàng ngày cho nó thôi.”
Giờ nó hư hỏng bị trách phạt thì liên quan gì tới bà?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT