Tu luyện thiên tai công pháp, hóa thân thành tai họa đi làm hại khắp nơi, hắn cũng không muốn trở thành đối tượng cho người khác hàng yêu trừ ma, như vậy lựa chọn thứ nhất có thể trực tiếp loại trừ.
Khoảng thời gian Ninh Tranh bị lừa bán làm nô lệ cho Đúc kiếm sơn trang cho đến lúc chạy thoát khỏi đó, hắn một mực ẩn núp chưa từng ra ngoài. Tri thức của hắn về thế giới này đều thông qua nghe lỏm đám Tà tu trò chuyện hàng ngày mà đến.
Tu tiên giới cho đến hôm nay đã trải qua hơn chục lần đổi mới và cải tiến các loại hệ thống tu luyện, hệ thống tu luyện sinh ra không phải cố định không thay đổi, mà là trải qua thời gian, từng đời từng đời các tu sĩ không ngừng hoàn thiện và cải tiến.
Câu chuyện về các loại công pháp cổ xưa có thể làm người ta tranh giành vỡ đầu chảy máu không tồn tại ở đây, nếu ngươi dùng cổ xưa công pháp tu luyện thì thật xin lỗi, đó là đồ cổ đã lỗi thời theo không kịp thời đại.
Hiện nay thế giới này có thể gọi là người tu chân thịnh thế, là thời đại vĩ đại nhất, đây là lời nói từ những tu sĩ cao cấp, gọi bọn họ là tu chân học giả cũng có thể, những lời bọn họ nói không hề là nói bừa, cực kỳ đáng tin cậy.
Dùng thời đại vĩ đại nhất để hình dung tu chân giới hiện nay, có thể thấy được thời đại này có bao nhiêu kinh khủng, hệ thống tu luyện đã đạt đến đỉnh phong.
Các loại cảnh giới phân chia:
Ngũ thể, Tứ tạng, Tam nguyên, Nhị tương, Nhất tâm, Hóa ngã.
Ninh Tranh mặc dù có điểm may mắn, đạt được công pháp sau đó vụng trộm tu luyện cho đến hiện giờ hắn cũng chỉ là mới nhập môn Ngũ thể cảnh, tu luyện ra thân thể bộ phận đầu tiên mà thôi.
Mặc dù chỉ là Ngũ thể cảnh thứ nhất nhưng hắn đã có thể đem đầu của mình tháo xuống làm bóng đá mà không chết rồi, trên lý luận tuổi thọ của hắn đã có thể cao đến hơn 800 năm. Ở thế giới này, từ các loại năng lực siêu phàm cho đến tuổi thọ bình quân đã có thể làm cho người bình thường nghe mà trợn mắt há hốc mồm.
Lại xem lựa chọn thứ 2 của bàn xoay vận mệnh.
Ninh Tranh xem xong lộ ra vẻ mặt hâm mộ: "Chậc chậc! Điểm may mắn của người này thế mà khủng khiếp như vậy, mang theo trường sinh đạo quả từ hư không giáng lâm?"
Có thể đối xử với người này như một Ninh Giao Giao khác, từ đó ổn định thu hoạch điểm khí vận, ngày qua ngày thu hoạch tích lũy cũng rất hấp dẫn, hắn bỏ ra 200 ngàn điểm khí vận để cầu nguyện cơ duyên chả mấy chốc mà có thể thu hồi vốn, thu hồi vốn sau đó chính là phát tài thời gian.
Ninh Tranh trầm mặc suy nghĩ một lúc, sau đó hắn lắc lắc đầu: "Mặc dù có thể giao dịch mua đến điểm may mắn của người khác, nhưng ta không có quyền khống chế những phương diện khác của người này, bản thân mình bỏ vốn ra cầu nguyện, bản chất là may mắn gặp người mang theo trường sinh đạo quả, có điểm khí vận cực cao, từ đó mà thu hoạch được cơ duyên mà thôi."
Lựa chọn thứ 2 của bàn quay vận mệnh thật giống như đầu tư vốn liếng gặp người giàu có cầu cơ duyên, việc này so với để bản thân trực tiếp thành phú ông vẫn là có sự khác biệt rất lớn.
Nếu một người có thể mang theo trường sinh đạo quả, điểm khí vận của hắn không thể ít như vậy mới đúng, hắn từ hư không rơi xuống nơi này để Ninh Tranh thu hoạch điểm may mắn, nhưng nếu so sánh hai bên thì người mang theo trường sinh đạo quả này thu hoạch được cơ duyên là Ninh Tranh càng thêm hợp lý.
Ninh Tranh suy nghĩ nói: "Ta khống chế người này, mỗi ngày hút điểm may mắn của hắn, nhưng khống chế một thời chưa chắc có thể khống chế một đời, người mang theo 5 ngàn điểm may mắn trước nay chưa hề gặp qua, người này đúng là điểm may mắn cao đến khó mà tưởng tượng."
Ninh Tranh ngồi trên ghế, trong tay nắm lấy kiếm đồng tiền: "Trực tiếp đánh giết người này, sau đó cướp trường sinh đạo quả thì sao?" Hắn chậm chậm lắc đầu: "Giết được người mang theo trường sinh đạo quả hay không khó mà nói, người này có điểm may mắn cao như vậy cho dù mình giết được cũng chưa chắc giữ được trường sinh đạo quả làm phúc duyên."
"Nếu có biện pháp cướp đoạt trường sinh đạo quả sau đó ẩn núp, cũng không biết phải tốn bao nhiêu điểm khí vận để giữ vững cơ duyên này, căn cứ kinh nghiệm của ta thì cái giá phải trả sẽ không hề nhỏ." Ninh Tranh bình tĩnh phân tích.
Lợi ích lớn bao nhiêu thì nguy hiểm sẽ lớn bấy nhiêu.
Nếu không có đủ năng lực thì cơ duyên thường sẽ mang đến tại họa ngập đầu.
Ninh Tranh quyết đoán dời đi tầm mắt, giống như do dự thêm một chút chính là thiếu tôn trọng đối với điểm may mắn mà hắn thu hoạch từ cư dân trong quỷ thôn, hắn nhìn vào lựa chọn thứ 3 trong mắt hiện lên một phần kinh ngạc.
Một đám thợ rèn? Hoàn mỹ, chịu khổ chịu khó, những miêu tả này cũng rất phù hợp với Đúc kiếm sơn trang hiện tại. Nhưng mà, sao lại có khả năng? Những Tà tu này rèn đúc vũ khí phương pháp cực kỳ tàn bạo, thậm chí cực đoan đến mức thiêu đốt tuổi thọ, xương cốt, làn da, máu thịt bọn chúng đều có thể mang về làm nguyên vật liệu, các loại khủng bố, quỷ dị, cực kỳ tàn khốc.
Tàn khốc như vậy làm sao có thể để cho những thợ rèn đến từ dị giới này vui vẻ được, lại còn chịu khổ chịu khó, chịu cực hình thì có..
So sánh với 2 lựa chọn phía trên, Ninh Tranh trầm mặc một lúc cuối cùng hắn vẫn chọn đám thợ rèn đến từ dị giới rồi: "Ta chọn 3!"
Xung quanh một mảnh bình tĩnh, cơ duyên cũng không xuất hiện ngay lập tức.
Mặc dù là Ninh Tranh chủ động lựa chọn cơ duyên, nhưng cơ duyên như vậy cũng không phải trống rỗng xuất hiện, mà sẽ bằng một cách nào đó, hợp lý xuất hiện bên cạnh hắn.
Ninh Tranh cũng không vội vàng, hắn dọn dẹp sạch sẽ hiện trường chiến đấu trong Đúc kiếm sơn trang, sau đó đi dạo một vòng, làm xong tất cả thời gian cũng đã đến chiều tà.
Hoàng hôn thời gian, mặt trời đang lặn dần, Ninh Tranh cũng bắt đầu xuống núi, về đến nhà trong quỷ thôn.
"Ta về rồi đây." Ninh Tranh lên tiếng chào hỏi.
"Hoan nghênh trở về." Ninh Giao Giao mở cửa đáp lời, nàng bước nhỏ chạy đến bên cạnh Ninh Tranh.
"Cơm tối nấu xong chưa?" Ninh Tranh vào nhà, một bên tháo xuống kiếm đồng tiền một bên hỏi thăm.
"Đương nhiên làm xong, món chính hôm nay là hà yêu câu từ trong giếng mấy hôm trước, ăn rất ngon nha, linh khí sung túc ăn vào rất bổ dưỡng, nhưng mà sắp ăn hết rồi." Ninh Giao Giao u oán nói.
Lại sắp ăn hết rồi?
Ninh Tranh trầm mặc, cảm giác hân hoan từ trên núi xuống bị giảm đi một chút.
Cơm rau hàng cũng là một vấn đề, Ninh Giao Giao không phải người, nàng là quỷ có thể mượn địa mạch âm linh khí để duy trì cơ bản hình thái, nhưng lại có thể ăn thịt, bổ sung linh khí tăng thêm tu vi.
Ninh Tranh là người sống duy nhất trong quỷ thôn này, hắn phải ăn cơm uống nước để sinh tồn. Huống hồ ngay từ đầu hắn cũng không có tài nguyên để tu luyện, nếu như không ăn thịt hà yêu để hấp thu linh khí, tốc độ tu luyện của hắn sẽ trở nên cực kỳ chậm chạp.
Cũng may là trong tòa nhà này có một cái giếng cổ, đào thông xuống sông ngầm bên dưới, dưới sông ngầm có hà yêu, đây là tên một loài cá trong thế giới này, cũng vì giếng cổ này nên Ninh Tranh đã chọn sinh sống ở đây.
Ninh Tranh buông đũa xuống, hắn suy nghĩ rồi lập tức nói: "Vậy thì đêm nay chúng ta lại câu cá, ngươi cắn chặt lưỡi câu, ta thả câu xuống dưới giếng, sau đó ngươi lại bơi một vòng trong sông ngầm đợi có lớn một chút hà yêu đến cắn ngươi thì ta sẽ kéo cần câu lên."
"Lại muốn ta xuống giả làm mồi câu nữa ư, trò chơi đóng vai này không vui chút nào, mỗi lần bị hà yêu cắn đều rất đau đó." Ninh Giao Giao ấm ức nói tiếp, "Lưỡi câu của huynh vừa to vừa thô, mỗi lần treo ta lên thả xuống đều rất đau, ta miếng cắn lưỡi câu, huynh ở trên miệng giếng chỉ biết một mực cắm đầu kéo lấy cần câu a."
"Vất vả cho ngươi rồi, hai huynh muội chúng ta số khổ, từ nhỏ nương tựa lẫn nhau, khổ mấy cũng cố kiếm cơm ăn nha, ngươi cũng không để người nhà đói bụng kêu vang phải không nào?" Ninh Tranh thở dài nói. Cũng may Ninh Giao Giao nàng không phải là người sống, sức sống của nàng rất mạnh mẽ, nếu không hắn cũng không dám lấy nàng làm mồi câu cá.
Ninh Giao Giao xoa xoa bụng nói: "Đúng, chúng ta phải ăn cơm.. bụng muội đói quá rồi, không có gì ăn rồi, không được đâu, sẽ đói chết mất."
"Huynh mỗi ngày đều phải ra ngoài làm việc, ăn nhiều một chút Mẹ nói ta không đáng giá tiền, sớm muộn cũng phải gả đi nhà người." Ninh Giao Giao nói rồi hai mắt rưng rưng gắp miếng thịt cho Ninh Tranh.
"Cha mẹ đều không ở đây rồi, ngươi len lén ăn nhiều chút." Ninh Tranh cười nhẹ nhàng nói.
Đây chính là cổ đại tu chân giới tàn khốc, yêu ma hoành hành, người quỷ sống chung. Dân chúng trong thế giới này khổ cực lầm than, trong nhà chỉ có nam giới làm sức lao động chính mới được ăn uống nhiều, bởi vì cần làm việc nặng, nữ giới đa phần vẫn phải chịu đói.
Ninh Giao Giao khi còn sống, nàng trải qua sinh hoạt chắc hẳn cũng như thế này, tất nhiên, hiện giờ nàng vẫn duy trì ký ức và thói quen khi còn sống của mình.
"Cảm ơn ca ca." Ninh Giao Giao hoan hô một tiếng rồi gặp lên miếng thịt, nhìn qua thật tươi ngon mọng nước, nàng ăn từng miếng nhỏ, như sợ đột nhiên ăn hết rồi, một miếng nhỏ nhai nuốt một hồi lâu.
"Ăn no rồi làm việc cho tốt." Ninh Tranh cười đáp. Ăn xong cơm tối, hắn cầm cần câu cùng Ninh Giao Giao đến trước miệng giếng chuẩn bị. Lưỡi câu là Ninh Tranh từ nhà bên cạnh mượn tới, hàng xóm hắn làm nghề mổ heo, cái móc câu này là để treo đầu heo nên rất lớn, cũng rất chắc chắn nữa.
"Cắn chặt nó." Ninh Tranh đưa lưỡi câu cho Ninh Giao Giao.
Ô~!
Ninh Giao Giao cắn chặt lưỡi câu, nàng cẩn thận từng li từng tí bám vào thành giếng leo dần xuống dưới, mắt nhìn xuống đáy giếng chỉ thấy nước sâu lắng một mảnh, sóng gợn lăn tăn.
Cô~
Tiếng chạm mặt nước vang lên, Ninh Giao Giao cắn chặt lưỡi câu, hai chân dần dần hóa thành đuôi cá, nàng ưu nhã vẫy đuôi, hướng xuống dưới lặn sâu, chút nữa thì quên mất chủng tộc của nàng là Giao nhân.
Giếng cổ thông với sông ngầm dưới mặt đất, bên dưới thông thoáng rộng rãi hơn tượng tưởng, chi nhánh của sông ngầm liên thông khắp nơi.
Hà yêu đại đa số đều sinh sống trong các con sông tự nhiên, cũng có không ít sinh sống trong sông ngầm dưới đất, trí tuệ của bọn chúng thấp, thường ra ngoài kiếm ăn vào buổi tối, trên thân hà yêu có vảy, chúng hình dáng gần giống với ếch, mắt có màu xanh lục, tổng thể nhìn xấu xí vô bì nhưng chất thịt tươi ngon, hàm lượng dinh dưỡng cực cao, hơn nữa còn có chứa linh khí. Miệng của hà yêu không có răng, khi cắn được con mồi thì tuyệt không nhả ra, chính vì đặc tính này nên hà yêu rất dễ câu.
Trải qua hơn 10 phút, Ninh Tranh bình tĩnh ngồi bên giếng, tay hắn cầm cần câu.
Đột nhiên, cần câu bị giật mạnh một cái.
"Cắn câu rồi." Ninh Tranh dùng sức kéo cần câu.
"Lên đến rồi, mau kéo lên nữa đi!" Ninh Giao Giao hô to. Không lâu sau, nàng nổi lên mặt nước, Ninh Tranh liền chạy đến miệng giếng ngó nhìn xuống, chỉ thấy từ eo của nàng trở xuống bị hà yêu cắn chặt không buông, hai mắt màu xanh lục trong mắt hà yêu mang theo vẻ ngây ngốc, thật đúng là cắn chặt không nhả.
"Kéo nhanh lên, kéo nhanh lên, hôm nay câu đến cá lớn rồi!" Ninh Giao Giao ở bên dưới hô lên, hai tay cũng ra sức bám thành giếng leo lên trên.
Sau một hồi bận rộn, Ninh Tranh há mồm ngồi trên đất thở dốc, hà yêu dã bị đập chết ngắc ngư, lần này câu được cá lớn, đủ hai huynh muội ăn trong ba ngày tới.
"Oa~! Ca, cá lớn, cá lớn, nhà chúng ta lại có cá lớn để ăn rồi." Ninh Giao Giao kinh hô, nhìn bộ dáng nàng ôm hà yêu có chút xuẩn ngốc.
Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của nàng, Ninh Tranh cũng vui vẻ cười nói: "Cuộc sống của chúng sẽ càng ngày càng tốt lên."
Nếu như không phải Ninh Tranh có điểm may mắn cao, dùng biện pháp này tìm kiếm thức ăn, một người sống sờ sờ ở trong thôn trang toàn quỷ thế này sinh tồn thật đúng là vất vả cho hắn.
Dùng Ninh Giao Giao làm mồi để câu cá, cá nhỏ câu cá to cũng không phải biện pháp lâu dài, hắn một mực dùng nàng làm mồi câu cho đến hôm nay, có lẽ nên đổi cách khác rồi. Ninh Tranh cũng không phải cỏ cây, cùng Ninh Giao Giao sống chung lâu rồi, thấy nàng như vậy hắn cũng có chút đau lòng.
So với người sống bụng dạ khó lường, những cư dân trong quỷ thôn có hành vi lô gic cố định, tuân theo thói quen và ký ức khi còn sống, hắn cũng không sợ những cư dân trong quỷ thôn này phản bội hắn.
Hắn đối xử với Ninh Giao Giao như đồng bạn của mình, giống như kiếp trước nuôi mèo nhỏ trong nhà vậy.
Sau khi ướp muối hà yêu xong, thời gian đã đến nửa đêm cũng đến lúc đi ngủ, ngủ sớm dậy sớm.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Oành!
Trên bầu trời đột nhiên có thiên thạch rơi, mang theo đuôi lửa cháy rực rơi thẳng xuống phía sau núi.
"Đến rồi ư? Thời gian chờ đợi cũng không ngắn nha." Ninh Tranh nói xong liền bận rộn đuổi theo, hắn ngay cả cơm sáng cũng không ăn, chỉ vội vàng cầm theo áo khoát, một đường chạy vội đến sau núi, Ninh Tranh rất tò mò cơ duyên có thể cải biến tình cảnh hiện nay của hắn sẽ là gì.
Sau khi đến nơi Ninh Tranh nhìn thấy một cái hố thiên thạch, xung quanh cháy đen một mảnh bên trong có một khối vuông màu đen, hắn đưa tay chạm nhẹ vào.
Một giọng nói máy móc đột nhiên vang lên:
【Đang quét hình môi trường xung quanh. 】
【Xuất hiện sai sót.. quá trình xuyên qua thời không đã xuất hiện biến dị chưa rõ.. đang khởi động hệ thống.. 】
【Trợ lý Tiểu Ngải xin vì ngài phục vụ, đang khởi động 《So tài đúc kiếm》. 】
* * *