Tiền Thiển cầm tấm thẻ gỗ, tìm ông chủ nhà trọ Duyệt Lai, nói muốn lấy một vò rượu. Ông chủ thấy tấm thẻ gỗ, không hỏi nhiều đã lập tức đưa Tiền Thiển một vò Trạng Nguyên Hồng thượng hạng. Tiền Thiển chạy vặt ở Trạng Nguyên Lâu, đương nhiên biết loại rượu này, cô thầm nghĩ ông bác cáo già thật giàu, không ngờ lại cất rượu đắt tiền ở nhà trọ nhỏ này. Tiền Thiển ôm vò rượu về nhà, vừa vào cửa đã thấy Ám Nhất vẫn ngồi trong sân như cũ, trước mặt vẫn là một bát nước trắng, nhưng y lại mang dáng vẻ hài lòng, dường như rất thích ý. Tiền Thiển bước tới đặt vò rượu xuống, trả thẻ gỗ lại cho Ám Nhất. Lúc này Ám Nhất không đưa tay nhận mà nói với Tiền Thiển: "Đưa cho mẫu thân ngươi cất kỹ. Ngươi làm chạy vặt bên ngoài khiến bà ấy luôn lo lắng, đưa cái này cho bà ấy, bảo bà ấy chẳng may có chuyện gì mà không có người giúp thì có thể cầm nó đến tìm ông chủ nhà trọ Duyệt Lai."
Lần này Tiền Thiển không từ chối, gật đầu thu lại tấm thẻ gỗ. Cô đảo mắt vài vòng, ngồi trước mặt Ám Nhất, làm như đang nói chuyện phiếm, cười hì hì hỏi: "Đại thúc, sắp hết năm rồi, gia quyến nhà ngài cũng ở kinh thành à? Ngài giúp chúng ta lên kinh, chúng ta vẫn chưa cảm ơn ngài. Nương ta may vá không tệ, nếu ngài không chê, nương ta sẽ làm cho phu nhân ngài một chiếc mạt ngạch, tạm thời coi như nhà chúng ta tạ lễ."
Ám Nhất phì cười lăn lộn, chỉ Tiền Thiển mắng: "Tiểu nha đầu ngươi cũng dám nói lời đó thăm dò ta, với công phu đó của ngươi, nếu ta muốn lừa ngươi sợ là cả đời ngươi cũng không phát hiện ra."
Tiền Thiển cũng biết lời này của mình quá cứng, vậy là gãi đầu cười hì hì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT