Sao lại có người khốn nạn như vậy chứ?
Tỉnh dậy từ giấc mơ, phản ứng đầu tiên của tôi là tức giận, sau đó mới nhận ra bây giờ không phải lúc để tức giận với Thẩm Vụ Niên.
Dây trói trên người đã biến mất, Bùi Hoán Thần cũng không thấy đâu, môi trường xung quanh khác hẳn căn phòng tôi ở trước khi bị Lương Vĩ Nhân đánh ngất – trông giống như một container.
Toàn bộ không gian dài sáu mét, rộng khoảng ba mét, ngoài sàn gỗ, tường và trần nhà đều là kim loại lượn sóng màu trắng, một đầu có cửa và một lỗ thông hơi, nhưng cửa không đẩy được, chắc là bị khóa từ bên ngoài, lỗ thông hơi chỉ bằng lòng bàn tay, ngay cả một cánh tay của tôi cũng không thể thò ra.
Nhìn ra ngoài qua lỗ thông hơi, bên ngoài là một nhà kho cũ khổng lồ, cỏ dại mọc um tùm, rác rưởi vương vãi khắp nơi, trong không gian rộng lớn ngoài chiếc hộp tôi đang ở thì không còn vật lớn nào khác.
"Có ai không! Có ai có thể giúp tôi không?" Tôi gọi vào lỗ thông hơi rất lâu, nhưng không ai trả lời, cũng không thấy ai đến.
Tôi đành bỏ cuộc, quay sang quan sát bên trong container.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play